Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015

"Văn tự bán nước" giá bao nhiêu?

Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Vương Nghị và Tổng Bí 
thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng tại Hà Nội 
ngày 05 tháng 8 năm 2013. AFP photo
Giàn khoan TQ mừng 30/4 VN

10h 18’ ngày 30/4/2015, Trung Quốc đã cho một giàn khoan nước sâu mới mang tên Hưng Vượng, tương tự giàn khoan Hải Dương 981 hoạt động phi pháp trong năm 2014 xuống khu vực biển Đông.

Thật mỉa mai khi trong khi đó, người phát ngôn Bộ Ngoại giao TQ lại lớn tiếng đổ tội cho VN.

Tại cuộc họp báo ngoại giao ngày 29/4, phát ngôn viên Hồng Lỗi nói : từ lâu, các nước ASEAN cá biệt như Philippin, Việt Nam xây dựng rầm rộ ở đảo đá Trường Sa xâm chiếm phi pháp của Trung Quốc, tiến hành lấn biển xây đảo quy mô lớn, thi công các công trình cố định như sân bay…”.

Qua giám sát của VN và Quốc tế, thì chính TQ đã lấn chiếm và xây dựng các đảo đó lâu nay và vấp phải sự chỉ trích mạnh mẽ của khối ASEAN, Mỹ và nhiều nước trên thế giới.

Đây là một “cái tát trời giáng” của TQ vào VN để mừng 40 năm ngày VN độc lập và thống nhất”.

Hành động này cũng bộc lộ những “kết quả âm” cho VN sau chuyến đi trong tháng tư của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và đoàn tùy tùng cấp cao VN, sau khi hai bên vừa ký hộc tốc 9 văn bản cam kết “giải quyết những bất đồng trên biển Đông” và “hợp tác chặt chẽ giữa hai đảng cộng sản anh em”!

Sở dĩ TQ đã xâm lược, đang xâm lấn và còn xâm lược VN, không phải chỉ vì TQ quá mạnh, quá tham, VN quá nhỏ. Đó là do nhiều người trong số nhà cầm quyền VN đã chấp nhận, đã làm tay trong, “rước voi về giày mả tổ” chỉ để bảo vệ kho và quyền lợi sặc mùi xú uế của họ.

Tự chuốc họa cho nước

Lẽ ra 30/4 năm nay là một cơ hội cực lớn cho việc hòa giải và hòa hợp dân tộc VN, đưa VN thoát ra khỏi họa xâm lăng cũng như thoát khỏi thảm họa vỡ nợ và bạo loạn.

Nhưng đại lễ mừng 30/4 với vô số pháo hoa, diễu binh và lễ lạt từ những đồng tiền tước đoạt từ mồ hôi nước mắt người dân ấy chỉ là một dịp để nhà cầm quyền VN ra sức kể công với người dân. Họ luôn vỗ ngực dương dương tự đắc, kiếm cớ diễn tuồng tôn vinh bóng ma “cha già dân tộc” Hồ Chí Minh (theo nhiều nguồn tư liệu, trong đó có nguồn từ TQ nói rằng ông này chính là gián điệp TQ cài vào VN) để làm bình phong cho đám tư bản đỏ man rợ tung hoành.

Nhân dịp này, diễn văn của Thủ tướng VN cũng khẳng định VN kiên định con đường xã hội chủ nghĩa, lên án mạnh mẽ khác thường “tội ác của đế Quốc Mỹ” cách đây đã 40 năm. Trong khi đó, Mỹ đang được VN xác định là quan hệ hợp tác toàn diện. Mỹ đang giúp VN trên rất nhiều lĩnh vực, đặc biệt là bảo vệ lãnh hải. VN lại đang cố gắng được Mỹ chấp nhận vào TPP càng vào sớm càng tốt.

Lại càng đáng ngạc nhiên vì sự đối xử bất công của VN nếu so giữa Mỹ và TQ. TQ đã mở cuộc chiến tranh xâm lược VN liên miên trong nhiều thế kỷ. Nhiều năm gần đây và đến nay TQ cũng đã giết chóc người VN, đã lấn chiếm biên giới trên bộ và trên biển nhưng VN không dám lên án, nếu có chỉ vài lời hết sức yếu ớt. Một lễ kỷ niệm xứng đáng và tôn vinh những người đã hy sinh trong trận chiến chống TQ xâm lược cũng không có, thậm chí công an còn bằng mọi cách cách cấm đoán, bỏ tù những người tưởng niệm.

Bằng cách đối xử bất công như vậy, nhà cầm quyền VN tự chuốc họa cho đất nước, cố tình lệ thuộc TQ để chặn con đường đưa VN đến một tương lai tươi sáng hơn.

Điều này không bất ngờ vì ai cũng biết rằng trong truyền thống thì nhà cầm quyền VN luôn có biệt tài trong việc đóng sập lại những „cửa sinh“ và mau mắn mở ra cánh „cửa tử“ cho đất nước. Nguyên nhân là: “cửa tử” cho dân lại là “cửa sinh” cho quyền lợi riêng của họ.

Trước đó, ngày 7- 10/4/2015, ông Tổng Bí thư đã “lập công đầu” khi dẫn một đoàn tùy tùng cấp cao thăm TQ. Chuyện thăm viếng, ký kết hợp tác là chuyện bình thường. Nhưng chuyến thăm này đầy những bất thường vì nội dung ký kết được dư luận phân tích chỉ là „mở cửa tử“ và „đóng của sinh“ đối với người dân VN.

Được "kẻ cướp" trọng thị vì sao?

Nếu vào Google, đánh từ khóa “bán nước”, sẽ thấy hiện lên hơn 17 triệu kết quả chỉ trong vòng vài giây. Trong đó, được nhắc đến nhiều nhất là cụm từ “Đài tiếng nói nhân dân Trung Hoa xác định cộng sản Việt Nam đã bán nước”, “Nạn bám quyền bán nước hại dân của Cộng sản”, “Trò bỉ ổi mới của bè lũ cướp nước và bán nước”, „Nguyễn Phú Trọng bán nước“, Công hàm bán nước”, “Làm việc nước hay bán nước”…

Chưa xác định chắc chắn rằng những tư liệu mà dư luận đưa ra chính xác đến đâu nhưng không thể không khiến người ta nhận ra những chi tiết của một phần sự thật trong đó.

Tần số của từ "bán nước" xuất hiện ngày càng dầy đặc, sau khi dư luận đưa ra vô số thông tin rất khó bác bỏ về Công hàm "bán nước" Phạm Văn Đồng, về Hội nghị Thành Đô của các lãnh đạo Việt Nam „bán nước“ cho Trung Quốc, rồi có nhiều tài liệu chứng minh Hồ Chí Minh – „cha già siêu hạng“ ngày đêm được ca tụng trên các phương tiện thông tin đại chúng của VN, lại là là một gián điệp của cộng sản Trung Quốc cài cắm quá hoàn hảo.

Tiếp theo đó, chuyến thăm Trung Quốc ba ngày của ông Tổng Bí thư và đoàn tùy tùng và vội vàng ký kết tới 9 văn bản hợp tác theo kiểu hết sức khác thường, đã khiến dư luận càng thêm phẫn nộ và có những phản ứng hết sức gay gắt.

Người dân tưởng nhớ 64 thủy thủ Việt Nam thiệt mạng hôm 
14/3/1988 khi Trung Quốc cưỡng chiếm đảo Gạc Ma. Ảnh 
chụp hôm 14/3/2013 tại Hà Nội. AFP photo
Điều này chứng tỏ rằng những hành tung của nhà cầm quyền VN trong thời gian vừa qua, đặc biệt là trong chuyến thăm TQ vừa rồi của ông Tổng Bí thư và đoàn tùy tùng đã được rất nhiều người VN theo dõi sát sao và bày tỏ thái độ nghi ngờ, phẫn nộ. Ai bảo rằng người VN không quan tâm đến vận mệnh đất nước?

Những ai làm lợi cho kẻ cướp, đương nhiên được kẻ cướp trọng thị, còn ban chức tước và bổng lộc.

Nỗi nhục mà tự coi là vinh quang, trong giới cầm quyền thế giới dễ có mấy người?

Mở "cửa tử" để đón chào 30/4

Xem lại các văn kiện đã ký, sẽ không khó khăn gì để nhận ra tính hai mặt của những ngôn từ trong đó, và tất cả không ngoài việc chỉ thị giữ gì cho được tính ổn định của đại cục quan hệ hai nước, trong khi TQ thả sức lấn chiếm lãnh thổ lãnh hải VN.

Lẽ ra ông Tổng Bí thư phải sang TQ để phản đối việc xâm lăng đó, thì lại ký ngay "hai bên còn đồng ý cùng nhau nỗ lực, kiểm soát tốt các bất đồng trên biển". Rõ ràng hành động xâm lấn của TQ là hành động kẻ cướp, thù địch, hoàn toàn không còn ở mức bất đồng. Và chính TQ phải trả lại các đảo thuộc lãnh hải VN, vậy tại sao đoàn VN lại chấp nhận ký văn bản chấp nhận kiểm soát bất đồng?!

Bản Kế hoach hợp tác giữa hai đảng Cộng sản giai đoạn 2016 – 2020, Hiệp định hợp tác dẫn độ, Bản ghi nhớ giữa hai Bộ Quốc phòng về hợp tác trong lĩnh vực giữ gìn hòa bình của Liên hơp Quốc, Bản ghi nhớ về việc thành lập Nhóm công tác về cơ sở hạ tầng trên bộ, Điều khoản tham chiếu Nhóm công tác tài chính tiền tệ giữa Ngân hàng Nhà nước VN và Ngân hàng nhân dân Trung Quốc, Thỏa thuận các vấn đề về thuế đối với dự án thăm dò chung tài nguyên dầu khí tại Vịnh Bắc bộ, Bản ghi nhớ về hợp tác phim truyền hình chuyên đề giữa đài truyền hình VN và đài truyền hình TƯ Trung Quốc…

Đây thực sự là những văn bản rất nguy hiểm, chấp nhận ràng buộc toàn diện với một nước hiện đang hành xử với VN như kẻ cướp nước và VN đang phải hết sức cảnh giác. Lẽ ra VN chỉ chấp nhận hợp tác với TQ ở một mức độ vừa phải nếu như TQ tôn trọng chủ quyền VN.

Đằng này TQ càng lấn chiếm lãnh hải VN, thì nhà cầm quyền VN càng nhu nhược và càng tự nguyện „thắt thêm thòng lọng“ vào cổ đất nước VN trên tất cả các mặt: chính trị tư tưởng, kinh tế, tài chính tiền tệ, an ninh Quốc phòng, ngoại giao Quốc tế và ngay cả truyền thông và văn hóa.

Hậu quả nhỡn tiền là sau ký kết thì TQ càng thêm trắng trợn hơn trong xâm lấn. Giàn khoan Hưng Vượng nói trên là một "cú tát trời giáng" cho VN ngay trong dịp lễ VN đang hỉ hả ăn mừng 40 năm 30/4. Thông điệp ấy có thể phiên dịch ra ý nghĩa nào khác hơn: "Không có độc lập cho mi đâu, VN!"?!

Nhiều người cho rằng chuyến đi của Nguyễn Phú Trọng, với sự cam kết hợp tác chặt chẽ với nhà độc tài TQ, không có một mục đích nào khác hơn là để mua lấy "ngôi thái thú" và địa vị tay sai cho một số người nào đó. Vì ghế "thái thú"“ của họ đã được kê sẵn trên miệng vực rồi và chỉ việc ngồi đó an hưởng, ngắm con dân nước Việt rơi xuống vực mà thôi.

Để bảo vệ ngôi vị họ, nhiều nhà cầm quyền VN họ bằng mọi cách chặn đứng nhưng ai muốn bảo vệ lãnh thổ VN và cải cách thể chế, đi theo khuynh hướng dân chủ và tự do. Chuyến đi vội vã này của ông Tổng Bí thư VN sang TQ trước khi sang thăm Mỹ cũng nằm trong âm mưu của TQ vô hiệu hóa khả năng giúp đỡ của Mỹ và các nước đồng minh khác cho VN chống lại sự xâm lấn ngang ngược của TQ.

Những thòng lọng trên sẽ thêm xiềng xích VN trong một thời kỳ nô lệ Bắc thuộc mới cho TQ dưới chiêu bài ký kết hợp tác chặt chẽ hơn nữa giữa hai đảng cộng sản.

Thật hài hước khi thấy những "lãnh tụ tư bản đỏ" mà người ta biết rất rõ tài sản ra sao, con đường tiến thân thế nào, cướp bóc thế nào thủ đoạn thế nào để có, lại vẫn luồn thân dưới chiếc áo đáng ghê tởm của chủ nghĩa cộng sản để bắt tay bán nước.

"Văn tự bán nước" giá bao nhiêu?

Máu của người VN thì vô giá. Nhưng nó trở nên mạt hạng, quá rẻ rúng trong tay những nhà cầm quyền VN bán nước.

Từ nay, mọi chuyến thăm viếng của Nguyễn Phú Trọng và phe Đảng sang Mỹ đều vô nghĩa. VN quan hệ đối tác toàn diện với Mỹ, nhận vũ khí chiến lược từ Mỹ, trong tình thế này, ai chẳng hiểu chỉ là bước chân và miệng lưỡi Trọng Thủy để đánh tráo nỏ thần giao TQ, thậm có thể là những cuộc nghi binh để có cơ hội làm tổn hại Mỹ.

Còn cơ hội nào cho VN?

Cuộc cạnh tranh giữa các nhóm quyền lực trong nhà cầm quyền VN xem ra thật thảm hại.

Vì đã đi ngược lại quyền lợi của đất nước và nhân dân nên họ trước sau cũng chỉ là những con lật đật. Chiêu trò chẳng có gì mới. Hễ bên này dung xảo kế ra được một gậy giành thế thượng phong, thì bên kia lại lật đật xẻo thịt đất nước sang bán cho ngoại bang để mong họ ra ơn mưa móc bảo kê cho cái vị trí được tiếp tục ngồi lên đầu lên cổ nhân dân mà tiếp tục cướp bóc vinh thân phì gia.

Bên nào bán nhanh, bán ẩu, bán toàn diện với giá rẻ nhất, kẻ đó đang tạm thời giành thế thắng trong cuộc cạnh tranh này.

Nhưng kết cục còn hạ hồi phân giải. Bởi vì dẫu là ai lại có quyền ksy văn tự bán nước. Nước VN là của mọi người VN dù ở nơi đâu trên thế giới và người VN sẽ đòi lại.

Nhà văn Võ Thị Hảo
Source: RFA