Chào Bác,
Tèo chưa hết “bức xúc” vì hình thù cái đồ án tỉnh Nghệ An xây đền thờ cả họ nhà bác mà bất cứ ai, kể cả các nữ nhân đang sống đời xa vòng tục lụy, nhìn vào cũng đều thấy ngay đó là một con chim đang cố rúc đầu vào lùm cỏ. Trong khi đang dồn mọi nỗ lực vào việc truy bắt để “xử lý” tên phản động nào đã cả gan xâm nhập vào ngay nội bộ họ tộc bác để chơi đòn đại độc đại đểu này, thì lại xảy ra sự cố phá hoại con đường cứu nước của bác đã bỏ công sức hy sinh cả đời mình đi tìm mà kết quả vừa mới lù lù ra khi ngài Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta đến Cam Ranh.
Đó là hành động hù dọa, cấm cản,
bắt bớ nhân dân xuống đường ủng hộ Luật Biển Việt Nam vừa được Quốc Hội
thông qua, tại Hà Nội, Huế và thành phố mang tên bác ngày 1.7.2012. Đồng
bào ta triệt để ủng hộ Luật Biển VN vì trong đó điều Thứ Nhất khẳng
định Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam. Ai cũng tin sở dĩ đảng giật
cái dây cho 595 đại biểu làm nên cái luật này là nhờ con đường bác ra đi
từ dạo ấy, tìm hoài tìm mãi đến nay mới ra ngài Panetta! Phen này nhất
quyết ôm cứng thắt lưng “thằng” Mỹ mà đánh “anh” cướp đảo.
Cứ tưởng Luật Biển ghi rành rành
chỗ ưu tiên Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam, phen này bà con tha hồ
biểu tình thoải mái để nói với giặc chớ mà lăm le, ai dè lại bé cái
lầm.
Không lẽ cái gì cũng cứ vịn vào
lời ông Nguyễn Văn Thiệu, cựu tổng thống của nước mà nay chú thủ tướng
Nguyễn Tấn Dũng mới đây dõng dạc tuyên bố trước Quốc hội là “Việt Nam
Cộng Hòa” (bỏ qua tội Ngụy.) Để rồi “Đừng nghe... nhưng hãy nhìn...”?
Không, chỉ có bọn phá hoại con đường cứu nước mới cấm đồng bào chống
quân xâm lược, nhất là khi chúng đang lúc nhúc khắp nơi trên đất liền,
lố nhố ngoài biển đảo Việt Nam.
Bác nằm đó, đất nước ngày một tan
hoang; nay lại đang bị các đồng chí đệ tử của bác lôi đi sồng sộc, xô
vào vòng Bắc thuộc lần thứ hai, như lời chú Nguyễn Cơ Thạch đã nhận rõ
khi chứng kiến cách các chú Đỗ Mười, Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng...
đi phó hội nghị Thành Đô sau khi Liên Xô sụp đổ, cách đây 22 năm về
trước.
Hay là bác chịu khó hiện về nhát
ma để các chú ấy “xét lại” di chúc, làm theo nguyện vọng của bác. Biết
đâu nhân dân Việt Nam ta được nhờ, Bác hí!
Buồn ơi, chào bác tạm biệt,
Cu Tèo