Lê Diễn Đức - Khoảng
gần 9 giờ tối, giờ Việt Nam, ngày 8/7/2012, bạn bè loan tải trên
Facebook tin blogger JB Nguyễn Hữu Vinh bị côn đồ hành hung. Sau
khi nắm được toàn bộ sự việc, tôi vừa đau cái đau của thằng bạn bị
đánh, vừa phẫn nộ về hành động của một bọn vô lại. Rồi còn lo lắng không
biết trong hoàn cảnh như thế, các cháu nhỏ và vợ của Nguyễn Hữu Vinh ra
sao.
Blogger JB Nguyễn Hữu Vinh trong một cuộc
biểu tình tại Hà Nội năm 2011 - Ảnh: JB NHV Facebook
Là blogger có tiếng từ nhiều năm
nay và là một tác giả víêt cho nhiều tờ báo khác nhau, JB Nguyễn Hữu
Vinh là người bạn gần gũi lâu năm của tôi.
Tôi thích những bài viết của
Nguyễn Hữu Vinh vì mang tính thời sự, nghiêm túc, cẩn trọng trong cấu
cú, ngữ nghĩa, khách quan và có những phân tích, nhận định sắc sảo về
các sự kiện cụ thể nói riêng và thời cuộc nói chung.
Các bài viết của Vinh thường phản
ảnh sự thật về những bất công, phí lý trong xã hội, về lòng yêu nước và
chủ quyền dân tộc, cũng như về sự đàn áp nhân quyền và tự do tôn giáo
diễn ra hàng ngày tại Việt Nam.
Chắc chắn những bài viết của anh là nghịch chướng đối với nhà cầm quyền cộng sản (CS) Việt Nam.
Anh và gia đình thường xuyên bị an ninh theo dõi, sách nhiễu.
Ngay sau cuộc biểu tình rất khí thế tại Hà Nội vào buổi sáng ngày 8/7, tôi đã nhanh chóng nhận định trên Facebook:
"Cuộc biểu tình trong hai ngày 1
và 8 tháng 7 tại Hà Nội đã không bị công an đàn áp, thậm chí còn đuợc hỗ
trợ trật tự đường phố, vì những lý do cần được chú ý, không nên ảo
tưởng nhà cầm quyền nới tay hoặc "cởi mở" một cách thực lòng.
Ông Nguyễn Tấn Dũng đang chịu áp
lực nặng từ nhiều vấn đề kinh tế và cuộc giành ảnh hưởng quyền lực trong
nội bộ, không muốn phức tạp hoá thêm tình hình, tạo cơ hội cho đối thủ,
vào thời điểm này. Thứ đến, chẳng hay ho gì để dư luận ầm ĩ vào lúc
Ngoại trưởng Hoa Kỳ H. Clinton thăm VN ngày 10/7, trong khi mà Hoa Kỳ
đang đặt vấn đề nhân quyền song song với việc nâng tầm quan hệ giữa hai
nước.
Trong thực tế hôm 1/7 chính quyền
đã "tìm cách vô hiệu hóa “mềm” một số đối tượng mà họ có thể ra tay
được" (như blogger Đặng Phương Bích viết) và trấn áp thô bạo tại Sài
Gòn. Không có gì đảm bảo rằng sự việc này không tiếp tục. Số công an tại
Sài Gòn trong ngày 8/7 tại công viên 30/4 áp đảo số người muốn biểu
tình chứng minh điều này".
Ngày 8/7 chưa kịp trôi qua thì
ngay tức thì, sự việc blogger Nguyễn Hữu Vinh bị hành hung thô bạo,
thương tích, càng củng cố vững chắc nhận định của tôi.
Trong mùa hè 2011, blogger Nguyễn
Hữu Vinh là một trong những người tham gia tích cực các cuộc biểu tình
yêu nước chống Trung Quốc xâm chiếm biển đảo. Anh đã cung cấp cho bạn
đọc nhiều hình ảnh giá trị từ những ngày sôi động ấy.
Vẫn biết tình trạng tội phạm hình sự tại Việt Nam ở mức rất nghiêm trọng!
Vẫn biết trộm cướp hoành hành
không chỉ trên đường phố, chung cư, trên các phương tiện giao thông công
cộng, trong các chung cư, mà ngay cả trong chùa chiền, bệnh viện,
v.v... (Nếu bạn đọc có một chút nghi ngờ nào, thì chỉ cần lấy cụm từ
khoá "trộm cướp hoành hành" và sử dụng công cụ tìm kiếm Google, sẽ nhận
được vô khối đường link dẫn đến các bài báo trong nước nói về hiện tượng
này).
Ngay tại thủ đô Hà Nội, mức độ tội phạm có thể làm bất cứ ai cũng giật mình khi biết cụ thể.
Báo "Người đưa tin" của Hội luật
gia Hà Nội ngày 28/12/2011 cho hay trong năm 2011 Hà Nội "có 284 vụ
trọng án trong đó có đủ tất cả các loại tội phạm từ giết người, cướp
của, hiếp dâm; cứ 4 ngày có 3 vụ trọng án"! [1]
Thế nhưng đó là tội phạm thuộc về lĩnh vực hình sự thuần tuý.
Trường hợp của Nguyễn Hữu Vinh đặt ra rất nhiều nghi vấn.
Vụ án này được bảo kê, che chở bởi một thế lực hắc ám nào không? Vụ án có phải là sự đàn áp chính trị?
Tôi biết blogger Nguyễn Hữu Vinh
không mang thù oán riêng với ai. Là một trí thức, giáo dân ngoan đạo,
trong đời thường Nguyễn Hữu Vinh sống tử tế, khiêm nhường, cư xử khôn
khéo, chừng mực, biết tự chế, rất ít khi nóng giận.
Vậy tại sao lũ côn đồ tự dưng ào ào xông vào hành hung tại nhà riêng của anh? Ngay giữa thủ đô Hà Nội?
Lạ lùng hơn nữa, cầm đầu đám côn
đố là tên Toàn, con trai ông Mai Xuân Kỳ, tổ trưởng dân phố, ngụ tại nhà
số 26 ngách 21, ngõ 111, đường Giáp Bát, tổ 13 phường, Hà Nội - tức là
đối diện với nhà của Nguyễn Hữu Vinh. Theo Blogger Nguyễn Tường Thụy
trước khi gây án, nhóm côn đồ này đã tập kết tại nhà ông Mai Xuân Kỳ.
[2]
Tính chất gây án rất dã man.
Chúng sử dụng các hung khí giết người như dao, ổ khoá, mũ bảo hiểm.
Ngoài tên Toàn ra có ít nhất ba tên khác.
Như vậy là một vụ hành hung được bàn bạc, có tổ chức.
Blogger
Nguyễn Hữu Vinh bị chúng chém ở lưng, bàn tay trái chảy máu, có vết
đánh ở ngực, còn chiếc mũ bảo hiểm mà chúng dùng đánh anh mạnh đến mức
bị vỡ ra.
Nếu không có bạn bè, cùng các cha xứ, giáo dân có mặt kịp thời ứng cứu thì chưa biết hậu quả sẽ còn khủng khiếp ra sao.
Nhờ có sự can thiệp kịp của mọi
người, công an phường Giáp Bát đã tới hiện trường và lập biên bản. Công
an phường cũng cho biết, tên Toàn đã bị giữ tại phường.
Tất nhiên, blogger Nguyễn Hữu Vinh và chúng ta không thể thụ động nhìn bọn côn đồ muốn làm gì thì làm với dân lương thiện.
Chúng ta phải lớn tiếng vạch mặt chúng trước công luận.
Căn cứ trên biên bản của công an,
cùng với các nhân chứng và vật chứng tại hiện trường, nhất quyết
blogger Nguyễn Hữu Vinh phải khởi kiện tên Toàn cùng đồng bọn và đề nghị
toà án truy tố trước pháp luật. Cũng có thể không loại trừ trách nhiệm
liên đới về việc chứa chấp, che giấu tội phạm trước khi gây án của gia
đình ông tổ trưởng dân phố Mai Xuân Kỳ - một người thuộc guồng máy quản
lý trật tự xã hội của nhà nước.
Bất kỳ sự bao che nào của phía nhà cầm quyền đều chứng minh nghi vấn của chúng ta về mục đích đàn áp chính trị là đúng.
Chúng ta hãy sẽ hành động và quan sát thật kỹ việc xử lý này của phía nhà cầm quyền CS Việt Nam.
Bè bạn và đồng nghiệp luôn đồng hành bên anh, blogger Nguyễn Hữu Vinh!
Ngày 8/7/2012