Nguyễn Bá Chổi - Danlambao - Ông Alfred Nobel ở bên kia thế giới có động... (não) mả gì không, khi nhìn hai tên đại bịp Kissinger và Thọ được hậu duệ Na Uy của ông trao cho cái giải thưởng Nobel Hòa Bình, tiếng Việt trong sáng gọi là “giải thưởng Con Cu”?
Thọ của Bắc Việt cộng sản bịp cả loài người thế giới kể cả Vatican, trừ
Mỹ biết nó bịp nhưng làm bộ giả điếc để “rút lui trong danh dự”.
Nhìn thấy Thọ đặt bút ký vào bản Hiệp định Paris
để “chấm dứt chiến tranh, vãn hồi hòa bình”, người “nhân chi sơ vốn bản
thiện” có ai lại không thán phục tay đồ tể buông dao. Nhưng người ta
thực tình không thấy, hay thấy mà lờ đi việc Thọ không chịu rút quân xâm
nhập từ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa của Thọ ra khỏi lãnh thổ nước
Việt Nam Cộng hòa, trong khi Hiệp định có điều khoản “phải rút hết quân ngoại nhập khỏi Miền Nam”.
Hành động đó là gì nếu không phải là ý đồ “si vis bellum, para pacem”; thay
vì thiên hạ “muốn hòa bình, phải chuẩn bị chiến tranh- Si vis pacem,
para bellum”, Thọ lại muốn chiến tranh thôn tính nước VNCH, phải giả đò
ký hiệp ước hòa bình.
Đó là Thọ, được phân nửa giải Con Cu Nobel năm 1973.
Còn phân nửa Con Cu kia dành cho Kissinger, người Việt miền Nam gọi là
Kít. Tên bịp này ỷ gốc mình là Do Thái chăng, nên đã tưởng dư cốt cách
ma mãnh ăn trùm thiên hạ, hí hửng mang cái bản Hiệp định “nháp” viết
bằng tiếng Anh cho Tổng thống VNCH ký, đã không ngờ bị ông Nguyễn Văn
Thiệu chỉ cho con lừa nằm chình ình trong đó.” Hãy đưa cho tôi bản tiếng
Việt”, Kít bị lộ tẩy ú ớ câu giờ; cuối cùng phải phòi ra. Bị bắt quả
tang, con lừa Kít bầm gan rời Sài Gòn (13 Comments).
Kít không bị lừa, vì Kít thừa biết VNCH sẽ mất vào tay CSBV nên đã cam
kết với Chu Ân Lai, đại khái “Miền Nam sau này cho dẫu thế nào, Mỹ sẽ
không can thiệp”.
Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu và cả nước VNCH lâm vào cảnh thân cô thế cô
không biết làm sao hơn trước sức ép của Cáo cùng Chiên (Vatican), buộc
lòng phải ký vào “bản án tử hình” cho chính mình, nhưng chỉ chịu ký với
điều kiện Mỹ sẽ trở lại can thiệp khi Miền Nam bị xâm lăng; TT Mỹ Nixon
mà Kít làm cố vấn đã cam kết với TT Thiệu bằng... mấy lá thư!
Thế là Hiệp định Paris nhằm “vãn hồi hoàn bình” tại VN đã được ký giữa 4
bên với những hứa hẹn bằng giấy trắng mực đen đã được 40 năm.
Bốn mươi năm qua, trước việc vi phạm trắng trợn cái gọi là “Hiệp định Paris chấm dứt chiến tranh vãn hồi hòa bình cho Miền Nam Việt Nam”
của CSBV, sự dửng dưng vô can của “đồng minh” Mỹ, thái độ vô can của
thế giới với một quốc gia nạn nhân của sự phản bội và bỏ rơi là VNCH, và
trước biết bao tài liệu mật được giải mã, chẳng hạn như mới đây Trung
tướng Vernon Walters, người từng tham dự các cuộc hòa đàm giữa Kít và
Thọ đã kể lại lời Thọ với Kít trong một mật đàm với ý định của Thọ về Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu:
"Các ông biết nên làm cái gì... phải trừ khử hắn."
Kissinger hỏi lại: "Ý ông muốn nói chúng tôi phải giết ông ta?"
Và Lê Đức Thọ đáp: "Đúng, nhưng các ông không viết ra trong hiệp ước";
Ai mà không tội nghiệp, xót xa thay cho ông Alfred Nobel nơi chín suối.
Ông đâu ngờ được giải thưởng quý giá của ông đặt ra với hoài bão xây
dựng hòa bình thế giới lại lọt vào tay một tên đồ tể chiến tranh là Lê
Đức Thọ, và tên kia là tên đại bịp, lái buôn chính trị Henry Kissinger.