Bảo Giang - Danlambao
- Cái tựa đề nghe lạ, nhưng việc làm không lạ. Trái lại, nghe rất gần
gũi thân quen. Nó như tiếng nói, như hơi thở trong lòng người. Nó như
một giao điểm cho tình người bắt gặp tình người. Ở đó không còn phân
biệt màu da, ngôn ngữ, tôn giáo, sắc tộc. Nhưng tất cả cùng hòa nhịp với
nhau làm nên một ngôn ngữ Nhân Quyền để Sydney Thắp Nến Cho Việt Nam
trong đêm 22-3-2013.
Tôi gọi đây là đêm “Sydney Thắp Nến Cho Việt Nam”, hơn là đêm “Cộng đồng Người Việt Tự Do Úc Châu/ NSW, thắp nến và cầu nguyện cho Tổ Quốc Việt Nam”. Bởi lẽ, người về đây thì từ khắp mọi ngả đường của thành phố và chẳng có bất cứ một hạn tuổi nào. Này em bé còn nằm trong nôi, kia cụ ông cụ bà mái tóc bạc phơ, chống gậy mà đến. Đây những chàng trai, thiếu nữ gốc Việt duyên dáng hồn nhiên, tràn nghị lực trong màu áo, màu cờ và văn hóa mà cha mẹ, hay những thế hệ trước họ đã mang theo khi trốn chạy cộng sản vô thần từ Bắc vào Nam, rồi từ Nam ra hải ngoại. Kia những mái tóc vượt thời gian qua chinh chiến, vẫn kiên cường truyền lại truyền thống giữ nước giữ nhà hào hùng của dân tộc cho những thế hệ sau. Như thế vẫn chưa đủ nghĩa cho một đêm Sydney Thắp Nến cho Việt Nam. Nhưng phải tận mắt nhìn thấy những người bạn, rất đúng tình nghĩa bạn bè vì Tự Do, vì Nhân Quyền, mà họ cũng là những người trong chính quyền địa phương, thành phố, tiểu bang, liên bang như các Dân biểu, Nghị sỹ, Bộ truởng, Thứ trưởng, Thị trưởng... hân hoan dẫn gia đình, thân nhân, chỉnh tề như đi tham dự ngày hội của đất nước, đến hòa nhập vào làn sóng người Úc gốc Việt, rồi cùng đưa ngọn nến cháy trong tay lên cao thì mới thấy được ý nghĩa của Nhân Quyền và tính Nhân Bản, mà Sydney muốn gởi đến cho Việt Nam nó tha thiết ra sao? Nhưng trước hết, tại sao họ lại Thắp Nến mà không đốt xe, đắp mô, phá đường?
Theo tôi, lửa luôn có ba biểu tượng lớn. Thứ nhất, truyền đi ánh sáng.
Thứ hai truyền đi sức nóng. Thứ ba, truyền đi hình của lửa luôn luôn
vươn lên, không bao giờ quay xuống! Như thế, thắp nến là đốt lên ngọn
lửa, để từ đó, lửa soi sáng dẫn đường, lửa sưởi ấm cho chính mình và cho
tha. Xa hơn, là đem ánh sáng vào nơi tối tăm. Là đem Công Lý đến nơi
đầy bất công và sai lầm. Rồi đem sức nóng của lửa sưởi ấm và kết hợp mọi
tâm hồn có lòng thành lại với nhau để tạo sức mạnh, và đồng thời sẽ
thiêu đốt mọi gian ác của tà thần. Với ngọn lửa ấy, đêm nay, Sydney đem
tinh thần Nhân Bản và Nhân Quyền của con người và trong tình người chia
sẻ cho một Việt Nam đang phải lầm lũi trong bất hạnh, trong bóng tối của
gian ác và bất công. Sydney mong ước, cầu nguyện cho Việt Nam có được
ánh sáng của Công Lý. Để ở đó, những người Việt Nam dù là người thân, dù
là đồng bào, hay chỉ là đồng loại cũng đều được hưởng một đời sống Nhân
Bản với đầy đủ quyền làm người của con người mà Liên Hiệp Quốc đã long
trọng minh ước, bảo lưu. Trong tinh thần Nhân Bản ấy, cả thành phố này
đang vững bước, cùng Thắp Nến và cùng bước đi với bạn bè trong khắp năm
châu.
Đó là ý nghĩa chung của việc Sydney thắp nến cho Việt Nam. Khi nói đến
tình riêng thì ai cũng hiểu rằng: Tổ Quốc là tiếng gọi thân yêu nhất ở
trong lòng mỗi một con người. Bạn bè rồi xa. Tổ Quốc và Gia Đình là vĩnh
viễn. Dù đi đâu, ở đâu người ta vẫn nhớ vê quê hương và gia đình và
tiếng nói của minh. Đặc biệt trong hoàn cảnh của người Việt Nam, nỗi
lòng xa quê càng ray rức hơn ngàn vạn lần hoàn cảnh của người “tha
phương cầu thực”. Bởi, họ phải rời xa quê hương vì cơn sóng đỏ bạo tàn
của Cộng Sản tràn tới.
Nhớ lại, vào những ngày của năm 54, hàng triệu người đã phải ngậm ngùi
rời bỏ quê cha đất tổ ở ngoài Bắc để di cư vào Nam. Rồi sau 30-4-1975,
người ta lại phải bồng bế nhau chạy trốn cộng sản, nhưng lần này thì
gian nan hơn muôn vàn. Trên chiếc thuyền nan mong manh, họ đi như “bán
mạng” cho biển để đổi lấy chữ Tự Do ở một nơi, mà có lẽ nhiều người đi
chưa một lần nghe biết đến. Vậy mà vẫn cứ đi! Đi để trưởng thành. Trưởng
thành trong trách nhiệm bảo vệ sự vẹn toàn của quê hương. Trưởng thành
trong trách nhiệm bảo vệ và phát triển nền văn hóa nhân bản là bản sắc
của dân tộc. Trưởng thành trong khoa học kỹ thuật, trong nhân văn, trong
ý thức xã hội để cùng sánh vai với mọi dân, mọi nước chờ ngày về.
Ngày về, họ sẽ chung sức xây dựng lại một quê hương rách nát. Rách nát
từ phần đất đai của cha ông đã bị CSVN cho thuê bao, hay bán đi. Rách
nát đời sống vì luân lý, đạo đức xã hội đã bị tà thuyết cộng sản vô
thần, vô đạo đã ra công ra sức bào mòn, tàn phá sau nhiều thập niên.
Rách nát tình người vì sự vô đạo, bất trung, bất nghĩa của chế độ gian
dối, bạo ngược đã tạo ra cho nhiều thế hệ Việt Nam trong những năm qua.
Và để, trong hàn gắn, họ sẽ đem yêu thương của tình người của Nhân Bản
của Xã Hội, của Nhân Quyền về lau khô đi những dấu lệ đau thương tuôn
chảy trong những đôi mắt trẻ thơ, hay phụ lão. Để trong bao dung, họ
cùng mở vòng tay ra đón nhận, kể cả tha thứ cho những lầm lỗi, biết quay
về nẻo chính là cội nguồn nhân bản của dân tộc để chung xây lại quê
hương. Để trong Công Lý, mọi người được đối xử công bằng, được hưởng
dụng đầy đủ những nguyên tắc cơ bản về quyền sinh hoạt trong xã hội và
quyền sống, dù được sinh ra hay là chưa. Để trong hòa bình, mọi người
được sống yên ổn xây dựng lấy đời sống và hạnh phúc riêng tư của minh.
Để trong Tự Do, mọi người không còn bị áp bức. Để trong Độc Lập, chủ
quyền của một dân tộc trên phần đất của cha ông mình gầy dựng nên, phải
được tôn trọng vĩnh viễn.
Với tinh thần ấy, đêm 22 tháng 3 CDNGTDUC/ NSW lại Thắp Nến. Họ hướng
ánh sáng về quê hương mà tiến bước thì không có gì là lạ. Bởi vì, đây là
một bổn phận của người đi vì Tổ Quốc. Kế đến, người đi còn muốn khẳng
định rằng, đây không phải chỉ là những lời động viên ủng hộ, nhưng là
lời cam kết cùng đi, cùng lao tâm, lao khổ với những người can trường vì
đất nước đang ngày đêm bị vây khốn giữa muôn bạo ác, bị rình rập bủa
vây từ những bàn tay của cộng quyền. Là sự chia sẻ nỗi đau thương, thống
khổ với đồng bào của mình vẫn ngày đêm bị dập vùi dưới gông cùm cộng
sản vô thần. Và trên tất cả, là lời thề sắt son của người đi, nguyện sẽ
đem ánh sáng của Công Lý của Nhân Quyền của Tự Do, của Hòa bình soi dọi
vào mọi nơi, mọi chốn. Đến từng nhà, từng người trên quê hương Việt Nam
ngày mai.
Như thế, việc Sydney thắp Nến Cho Việt Nam hôm nay là muốn truyền đạt đi
một tiếng nói, một thông điệp rõ ràng, đơn giản và dứt khoát: Họ tuyệt
đối ủng hộ những tiếng nói chân chính, không tráo trở, ở trong nước. Họ
tuyệt đối ủng hộ Lá Thư góp ý mang lẽ sống và quyền sống của con người
do HDGMVN phổ biến. Họ tuyệt dối ủng hộ cho Lời Tuyên Bố của các Công Dân Tự Do.
Ủng hộ tinh thần lời công bố của Đại Lão Hòa thượng Thích Quảng Độ...
Hơn thế, còn kêu gọi mọi người, kể cả trong các giới chính quyền và nhân
dân Úc hỗ trợ cho những nguyện vọng, những đòi hỏi chính đáng này. Để
quyền sống và lẽ sống Nhân Bản phải được tôn trọng và thể hiện quang
minh bằng những văn bản do chính người dân tự quyết định. Không một tổ
chức chính trị nào được quyền áp đặt tà thuyết của mình trên lẽ sống của
đồng bào, trên văn bản của Tổ Quốc. Theo đó, họ chỉ ủng hộ cho một Văn
bản, nếu gọi là Hiến Pháp thì Văn bản ấy phải đến từ dân, phản ảnh ý chí
của toàn dân. Văn bản ấy phải có những điểm cơ bản minh bạch:
- Bảo vệ Tam quyền phân lập.
- Bảo vệ và tôn trọng quyền tự do, quyền sinh, quyền sống của mọi cá nhân theo Hiến Chương LHQ đã công bố.
- Bảo đảm quyền sở hữu của công dân và các tổ chức có tư cách pháp nhân.
- Bảo đảm tính công bằng chính trị của công dân. Không dành độc quyền
lãnh đạo đất nước cho bất cứ một tổ chức, cá nhân, hay đảng phái nào.
- Phải bảo đảm phi chính trị hóa quân đội và các tổ chức an ninh võ
trang. Vì đây là lực lượng phát xuất từ lòng dân để bảo vệ nền Độc Lập
của Tổ Quốc và bảo vệ an ninh cho đồng bào...
Đó là ý chí và cũng là y nghĩa của đêm Sydney Thắp Nến cho Việt Nam. Một
ý chí, một ý nghĩa không bao giờ thay đổi. Một thông điệp, một tiếng
nói dứt khoát của Người Đi gởi về Quê Hương như hơi thở không khi
ngừng... Không ngừng như câu chuyện, tôi nghe được từ những người đứng
bên cạnh bảo nhau:
- Nói thế là chúng sẽ lấy lửa Nhân Quyền đốt sạch búa liềm à?
- Ai bảo ông thế?
- Còn ai nữa? Nếu đòi phải kê khai, viết ra những quyền như thế ở trong
HP thì làm mẹ gì còn búa liềm, còn gì là XHCN? Các ông tính Chôn Nó Đi
thật đấy à?
- Còn chả thật!