Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2013

Hai chiều nhé! Vờ Tờ Vờ


 
Nguyên Anh - Danlambao - Sau khi ông Đoàn văn Vươn bị kết án, đài truyền hình Vờ Tờ Vờ (VTV) lại tiếp tục kịch bản xưa nay là phỏng vấn vài người dân, luật sư về kết quả và ai cũng phấn khởi, tin vào cán cân công lý, sự nghiêm minh của pháp luật Việt Nam, và phát sóng suốt chiều dài đất nước. 

Ai cũng hân hoan! 
Ai cũng hồ hởi! 
Ai cũng phấn khởi!
Nhưng sự thật thế nào? 

Mời bạn đọc xem qua những ý kiến trái chiều mà nhà cầm quyền không cho người dân thấy qua phần phỏng vấn của BBC Anh quốc: 

Nguyen Quoc Dat bình luận trên BBCVietnamese Facebook: Tôi không tin ông Quý khóc xin giữ án năm năm tù cho ông Vươn. Đề nghị trưng bằng chứng nếu không các vị truyền thông quốc doanh vu oan cho người ta rồi. Nếu xin, người ta xin tha bổng, ai lại xin năm năm tù. 

Xuan Phuong Hoang: Biết rằng làm báo là chọn một nghề chẳng được tự do, nhưng tôi khuyên các Tổng biên tập và Phóng viên hãy sống với lương tâm chức nghiệp của mình. Một cây bút, một tờ báo đã nói dối, phịa chuyện thì cái giá phải trả cho nó rất lớn. Nhiều thông tin mà báo chí nước ta đã tung ra chẳng những không căn cứ mà bịa đặt. Tại sao phải như vậy? hay chỉ là những đứa con nít được cha mẹ dạy cho nói dối từ nhỏ rồi sao? (bình luận trên BBCVietnamese Facebook về tin gia đình ông Vươn bác bỏ tin ông Quý khóc lóc trước tòa xin giữ bản án 5 năm cho anh trai mà báo trong nước đã đưa). 

Bà Lê Hiền Đức trả lời BBC Tiếng Việt khi đang có mặt tại nhà ông Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lãng: "Chừng nào mà gia đình Đoàn Văn Vươn vẫn chưa thoát khỏi vòng lao lý, gia đình Đoàn Văn Vươn chưa được đền bù, thì chừng đó tôi còn coi chính quyền Trung ương như Hải Phòng và Tiên Lãng phóng to mà thôi. Đấy là quan điểm của tôi vẫn như thế từ cách đây hơn một năm, lúc mà Đoàn Văn Vươn mới bị bắt." 

Luật sư Lê Thị Công Nhân trả lời BBC: Trước hết, tôi phải nói rằng tôi không ủng hộ những việc làm mang tính chất bạo lực. Chúng ta biết cho dù sử dụng những phương tiện cho dù là súng tự chế, hoặc có y’ định cho nổ bình ga, thì nó thực sự là một điều nguy hiểm. Điều này tôi nghĩ không cần phải tranh cãi. Nhưng vấn đề là khi anh đưa một sự việc ra để quy kết tội lỗi cho một người, thì bao giờ cũng phải cân nhắc những nguyên nhân cũng như hậu quả của hành vi đó… 

Nếu Công Nhân là thẩm phán, và Công Nhân tuyên anh Vươn án 3 năm tù treo, thì Công Nhân tin rằng bản thân anh Vươn cũng thấy là thỏa đáng. Tức là tôi không cổ vũ cho những hành vi mà theo tôi khá là nguy hiểm, nguy hiểm không những cho phía bên kia, mà ngay cả cho bên phía chính mình và rất dễ đến những hậu quả mà chúng ta gọi là khôn lường. Quan điểm rõ ràng là như vậy và nó có thể gây nhiều tranh cãi, bởi vì nhiều người cho rằng phải tuyên vô tội, còn về mặt tình cảm, tôi hoàn toàn ủng hộ anh Đoàn Văn Vươn. 

Theo dõi vụ án này, tôi thấy có một sự không trùng khớp giữa việc chính quyền Việt Nam quy tội danh của anh Đoàn Văn Vươn cũng như những người thân trong cùng vụ án. Với kết quả mà cuối cùng tòa án tuyên thì hai điều này có sự chênh lệch rất lớn. Đặc biệt theo tôi đây là điều hiếm khi xảy ra ở trong tố tụng tư pháp ở Việt Nam đối với những vụ việc tương tự mà họ vẫn thường áp đặt cho tội “chống người thi hành công vụ” và tội “giết người”. 

Sự không trùng khớp này có thể nói theo một hướng tích cực và có phần tốt hơn cho phía những người bị cáo… so với những gì mà chúng ta nghe là đã được quy kết cho những người này rất nặng – đó là hai tội danh “giết người ở khoản 1” và “chống người thi hành công vụ…” Khi tòa án tuyên án như vậy, thú thực là những người quan tâm tới vụ án cũng cảm thấy có phần ‘nhẹ đi một chút xíu’. 

Nhưng với cá nhân tôi, tôi cảm thấy rằng bản án tuyên như vậy vẫn khá là nặng nề. Bởi vì bản chất của hành động của anh Đoàn Văn Vươn cũng như gia đình thì không thể nào quy kết họ vào tội ‘giết người’ được. Đấy là điều mà tôi phản đối ngay từ đầu… 

Và cái quan trọng nhất là mục đích của anh Vươn và gia đình là để làm gì, và chúng ta thấy mục đích của anh Vươn và gia đình chỉ dùng những điều đó để làm tự vệ cho bản thân, khi mà gia đình của họ đã bị dồn đến bước đường cùng, và không những chỉ bị dồn vào bước đường cùng về mặt pháp lí bởi những người cầm quyền ở huyện Tiên Lãng, đã dồn ép họ, thậm chí đã lừa họ kí vào những văn bản để lấy lại đất của họ một cách sai trái, mà họ còn bị dồn đến đường cùng trong sự việc rất cụ thể vào buổi sáng hôm cưỡng chế, là hơn 100 người thuộc quân đội và công an có vũ trang, có cả chó để săn đuổi, và bắt bớ họ, thì hành động của họ theo cá nhân tôi là hành động “phòng vệ chính đáng.” Và những việc làm của họ có thể nói đã vượt qua giới hạn phòng vệ chính đáng, gây ra những hậu quả. Và những hậu quả đó, rất may, đã không gây ra những hậu quả quá nặng nề… 

Nhà thơ Đỗ Trung Quân: Tôi không học luật nên không lạm bàn về luật. Nhưng không học luật mà biết tỏng tòng tong trước khi tòa tuyên án rằng ông Vươn và gia đình chắn chắn sẽ ở tù thì luật ấy chỉ dành cho mấy anh trường luật - đảng! 

Thưa ban giám khảo! quên, thưa quý tòa! nhà tôi xin hết ạ! 

Blogger JB. Nguyễn Hữu Vinh trả lời BBC: Sau khi nghe kết quả của tòa án đối với tội danh của anh em nhà họ Đoàn, đặc biệt ông Đoàn Văn Vươn bị mức phạt 5 năm tù, cũng như những anh em khác của gia đình ông Đoàn Văn Vươn, thì chúng tôi nghĩ ước gì chúng tôi có những phiên tòa như phiên tòa của thực dân Pháp xử các nạn nhân ở Đồng Nọc Nạn, hoặc là phiên tòa của Đức Quốc xã từng xử Dimitrov ở vụ án đốt nhà Quốc hội, cũng như vụ án của thực dân Anh ở Hồng Kông đã xử Nguyễn Ái Quốc. 

Cảm giác của tôi là hết sức thất vọng với những bản án như thế này và với những hệ thống pháp luật đã xử sự với những người dân ở Việt Nam hiện nay như thế này. Phản ứng của người dân nhiều khi không thể thể hiện ra được bằng những hành động, những việc làm, nhưng tôi nghĩ rằng những phản ứng của họ trong ‎y’ nghĩ, trong tiềm thức và đặc biệt phản ứng của họ trong suy nghĩ, niềm tin và nhận thức của họ có thể xem là rất dữ dội.Và không chỉ có giáo dân. Giáo dân chúng tôi, tôi nghĩ mọi người có quan điểm như là hai bức thư mà Đức Cha Chủ tịch Ủy ban Công lí - hòa bình Hải Phòng đã nói rất rõ về quan điểm: Đoàn Văn Vươn không thể là người có tội và vụ án này là vụ án trái pháp luật và vụ án không thể chấp nhận được.Còn những người dân và giáo dân khác, tôi nghĩ là những người đã theo dõi phiên tòa, những người đã biết được sự thật và nắm bắt được thông tin một cách đầy đủ, thì tôi nghĩ rằng không có ai có thể chấp nhận một bản án như thế này, một cách hành xử như thế này của hệ thống pháp luật. 

Đại Dũng trên Facebook: Với bản án dành cho anh Đoàn Văn Vươn cùng những thành viên trong gia đình, chế độ cộng sản Việt Nam đã chứng minh rõ ràng rằng: trong suốt 4 ngàn năm lịch sử của đất nước Việt Nam, xét về mức độ độc tài, bạo ngược, tàn ác… thì chế độ cộng sản Việt Nam có lẽ chỉ thua nhà Tiền Lê dưới thời vua Lê Long Đĩnh mà thôi. 

Xét về mặt công lý, luật pháp, chế độ cộng sản Việt Nam thua kém cả chế độ phong kiến, thua hẳn chế độ thực dân Pháp mà chế độ cộng sản Việt Nam mị dân, tuyên truyền lên án. 

Niềm tin vào công lý, luật pháp của đa số người dân Việt Nam vào chế độ cộng sản Việt Nam từ nay đã sụp đổ hoàn toàn, người dân chẳng còn một chút niềm tin vào chế độ cộng sản Việt Nam nữa. 

Muốn xây dựng đất nước Việt Nam dân chủ, tự do, đa nguyên, đa đảng thì giải pháp này phải được tìm thấy bên ngoài đảng cộng sản Việt Nam.

Giáo sư Tương Lai trả lời BBC: Mức án như vậy tôi không ngạc nhiên… Dù Đoàn Văn Vươn có được xử đúng người, đúng tội hay không, có bị xử nặng, xử nhẹ hay không, thì điều này nói lên một vấn đề lớn hơn: với tòa án này, thì luật pháp ở nước này có còn là một cán cân công lí để cho người dân tin hay không? 

Hiện nay người ta đang sửa Hiến pháp, nếu làm theo điều mà người ta đang tuyên truyền đó - là xử đúng người, đúng tội, thì phải xử cả bên cưỡng chế lẫn bên bị cưỡng chế. Chứ không thể chỉ riêng một bên bị, mà để hôm nay kết tội ông Đoàn Văn Vươn, anh ông ấy, cũng như vợ ông ấy, tách ra khỏi phía gây ra hành vi đáng tiếc của ông Đoàn Văn Vươn. Điều đó phản ánh tính không nghiêm minh của luật pháp, mà như vậy thì không thể nào có sự thuyết phục mà để nhân dân nói, biết rằng đây là một nhà nước pháp quyền được. Bởi vì nếu tách hai vấn đề này ra thì không thể nào thấy rằng công lí được thực hiện. 

Khi luận tội phải thấy rằng tại sao Đoàn Văn Vươn hành động như thế, mà ông ấy hành động như thế, vì ông ấy bị cưỡng chế một cách phi pháp. Và việc cưỡng chế phi pháp này, trên thực tế, người ta đã công nhận rồi.
....
Còn nhiều lắm những ý kiến trái chiều mà Vờ Tờ Vờ đã dấu nhẹm, không dám cho người dân được biết, ai thắc mắc cứ vào đây để xem và post ý kiến cá nhân của mình: [1]

Cuối cùng xin nhắn gửi những người mang danh nhà báo: Hãy nhìn bàn tay mình, nó có bề mặt và bề trái và xã hội cũng vậy, thời bao cấp người ta dấu cái đài để nghe trong phòng còn bây giờ là kỷ nguyên internet, quý vị có làm báo thì nên trung thực nhé, đừng vì quyền lợi mà bẻ cong sự thật vì như thế người dân họ gọi quý vị là thằng Cuội đấy! 

Tuyên Cáo của Tuổi Trẻ Việt Nam