Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

Nhân bàn về việc đổi tên nước – Chiếc áo chẳng làm nên thầy tu!

Thiên hạ đã nói rồi – Chiếc áo chẳng làm nên thầy tu!
 
Liên quan đến việc đóng góp ý kiến sửa đổi Hiến pháp 1992, trên Báo Pháp luật TP HCM vừa có bài viết với tiêu đề “Thêm phương án về tên nước: Việt Nam Dân chủ Cộng hòa” đề cập đến việc có nhiều người đề nghị lấy lại tên nước thời Hồ Chủ tịch đọc Tuyên ngôn độc lập, tức là Việt Nam Dân chủ Cộng hòa thay cho tên nước hiện nay là Cộng hòa XHCN Việt Nam.

Câu hỏi đặt ra là với sự thay đổi tên nước như vậy thì nước ta có gì thay đổi không?

Đọc thêm vài dòng nữa thì mình tìm thấy câu trả lời là: KHÔNG

Đây này, bài báo đã khẳng định rất rõ: ” Trở lại với tên gọi ấy không phải là phủ nhận định hướng XHCN. Định hướng ấy nằm trong nghị quyết của Đảng, pháp luật của Nhà nước và cả ở những nội dung cần thiết trong HP mới.”

Thế thì đổi tên nước để làm gì?

Nếu chỉ đổi tên nước mà mọi thứ khác vẫn chẳng có gì thay đổi thì đổi tên nước làm gì cho vừa mất công lại vừa tốn kém khi phải in lại hàng loạt các mẫu ấn chỉ, công văn, khắc lại hàng ngàn con dấu, sửa lại hàng ngàn các biển hiệu cơ quan nhà nước từ địa phương đến trung ương và kèm theo nó là rất nhiều những thủ tục hành chính phải thực hiện?

Mình nghĩ nếu chỉ là đổi cái tên còn nội dung vẫn thế, không có gì hay hơn thì thà cứ giữ như cũ để cho nó đúng với thực tế hiện nay là không phủ nhận “định hướng ấy” của đảng, để mọi người không mơ hồ, không ảo tưởng mà phải nhìn thẳng vào một sự thật rằng con đường để đi đến dân chủ thực sự vẫn còn lâu dài và gian khổ, còn phải tiếp tục phấn đấu nhiều hơn nữa, khi nào có dân chủ thực sự thì đổi tên nước một thể cũng không muộn. Mà mình nghĩ khi đã có dân chủ rồi thì lúc ấy tên nước thế nào cũng chẳng còn quan trọng nữa. Mình chỉ e rằng bây giờ khi đã đổi tên nước thành “dân chủ cộng hòa” thì có người lại bảo đấy, bây giờ cũng cộng hòa, cũng dân chủ rồi đấy nhá, đừng có lợi dụng “dân chủ” để mà được voi lại còn đòi tiên nhá!

Mình thấy có một nghịch lý là trên thế giới những nước dân chủ nhất lại là những nước mà tên gọi của họ không có cụm từ “dân chủ“, những nước tôn trọng quyền công dân nhất thì tên gọi của họ cũng không có cụm từ “nhân dân“. Ngược lại, thường những nước có chữ “dân chủ” trong tên gọi thì lại là những nước có truyền thống mất dân chủ trầm trọng, thậm chí hoàn toàn không có dân chủ, những nước mà tên gọi có chữ “nhân dân” thì lại thường vi phạm quyền công dân nhiều nhất. Ví dụ điển hình là cái thể chế diệt chủng đã giết hàng triệu người Kh’mer, làm cho cả thế giới phải kinh sợ lại có cái tên rất mỹ miều là “Campuchia Dân chủ”. Còn nếu có quan niệm sai lầm rằng cứ đặt tên nước là dân chủ thì ắt là có dân chủ hay dân chủ hơn những nước khác thì Bắc Hàn hẳn phải là nước dân chủ nhất thế giới khi nó mang danh là nước “Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên”.

Thiên hạ đã nói rồi – Chiếc áo chẳng làm nên thầy tu!
http://hahien.wordpress.com/2013/04/13/nhan-ban-ve-doi-ten-nuoc-chiec-ao-chang-lam-nen-thay-tu/#more-4735
 

Tuyên Cáo của Tuổi Trẻ Việt Nam