Khuôn mặt viên an ninh mật vụ đi xe biển số 54-T5 4753 đã đánh blogger Nguyễn Hoàng Vi tối ngày 12/4/2014.
Danlambao - Lúc 19h20', tối ngày 12/4, blogger Nguyễn Hoàng Vi cùng con trai đi xe ôm từ nhà đến sân Kỳ Hòa để tham dự trận đá bóng của No-U SG. Như thường lệ, cô bị 3 viên an ninh mật vụ đi trên 2 chiếc xe gắn máy lẽo đẽo theo bám từ khi bước chân ra khỏi nhà. Khi hai mẹ con đi đến đường Thạch Lam (Tân Phú), một viên an ninh đi xe mang biển số 54-T5 4753 chạy vượt lên, rồi bất ngờ đưa tay tát mạnh vào mặt Hoàng Vi.
Dù bị bất ngờ, cô vẫn bình tĩnh xuống xe để đưa điện thoại chụp lại khuôn mặt của viên công an vừa đánh mình. Lập tức, viên công an này càng tỏ ra hung hăng và lớn tiếng đe dọa “mày mà đưa lên facebook thì đừng có trách tao”.
Hoàng Vi đang mang thai hơn 4 tháng, e ngại hành vi côn đồ của viên công an có thể gây nguy hiểm đến đứa con trong bụng nên cô vội càng tri hô và kêu cứu. Do sợ người dân xung quanh kéo đến nên nhóm an ninh, mật vụ này vội vàng lên xe bỏ chạy.
Được biết, viên an ninh côn đồ (trong ảnh) cũng chính là kẻ đã đánh blogger Nguyễn Tiến Nam (Binh Nhì) một cách tàn bạo khi anh đến tham dự phiên tòa xử Điếu Cày. Chính hắn cũng là kẻ thường lẽo đẽo đi theo và nhiều lần hăm dọa blogger Hoàng Dũng CĐVN cách đây không lâu.
Trước nhà Hoàng Vi, những viên ninh này luôn thay ca nhau từ 6h sáng đến 10h đêm mỗi ngày. Mỗi khi tại Sài Gòn có các sự kiện lớn thì họ chốt chặn và canh giữ cả đêm, mỗi ca từ 4 đến 6 người đóng quân tại quán cafe ngay đầu ngõ ra vào nhà cô.
Mỗi lần cô đi ra khỏi nhà, lúc thì cô bị 2-3 người đi theo, có khi lên đến 6 người. Thậm chí có lần cô đi khám thai cũng bị những người này vào tận bên trong phòng khám để theo dõi và nghe ngóng.
Nhiều lần, Hoàng Vi vẫn vượt thoát sự đeo bám của nhóm an ninh, mật vụ khi cần thiết để tham dự và tổ chức các hoạt động nhân quyền.
Với bản tính côn đồ, lực lượng an ninh mật vụ thường xuyên ra tay hành hung cô khi có cơ hội thuận tiện.
Sau mỗi lần đánh người và bị ghi lại hình ảnh đưa lên truyền thông, các viên an ninh này càng “điên tiết”, sẵn sàng trả thù bằng cách tấn công để lại thương tích nặng nề không chỉ cho riêng đối với Hoàng Vi mà đối với bất kỳ nhà hoạt động nào.
Những người an ninh này, không biết nhận thức về luân lý và đạo đức ra sao mà luôn sẵng sàng tấn công và hành hung bất kể đó là ai, từ phụ nữ lớn tuổi cho đến những người con gái mới lớn như đã từng làm đối mẹ và em của Hoàng Vi và rất nhiều người khác.
Những người an ninh này, không biết khi vào ngành côn an, họ được đảng giảng dạy cho “an ninh quốc gia” là gì và được đãi ngộ ra sao, mà chấp nhận dễ dãi cho mình đi một công việc dở hơi là lẽo đẽo đi theo người khác cả ngày lẫn đêm, mắt láo liên như đang chuẩn bị trôm cắp.
Những người an ninh này, không biết họ sẽ kể với vợ con của mình như thế nào về công việc hằng ngày này của mình? Vì một đứa bé học hết tiểu học cũng đủ nhận thức để cười vào mặt mấy ông an ninh nào xem những việc làm này là để “bảo vệ an ninh quốc gia”.
Trong các chế độ độc tài toàn trị như chế độ cộng sản thì họ không từ bất cứ thủ đoạn tệ hại nào để nhắm vào các nhà hoạt động dân chủ và nhân quyền.
Và những viên an ninh mật vụ với bản tính côn đồ là đối tượng ưu thích của nhà cầm quyền, đặc biệt là khả năng dễ điều khiển, dễ sai khiến và dễ bán linh hồn cho tội ác nhằm duy trì chế độ độc tài.
Dù bị nhà cầm quyền thường xuyên dùng an ninh côn đồ đánh đập, ngăn chặn và cô lập, nhưng nhà hoạt động Nguyễn Hoàng Vi vẫn đứng vững. Bất chấp những thủ đoạn đê hèn, cô tiếp tục can đảm dấn thân theo tiếng gọi lương tri và lý tưởng để bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền tại Việt Nam.