Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014

Vận nước ngửa nghiêng, lãnh đạo đảng đâu rồi?

Quan điểm của Ban Đại Diện khối Nhơn Sanh đạo Cao Đài.

Tòa Thánh Tây Ninh ngày 14-05-2014

Kính gởi toàn thể đồng đạo và đồng bào quốc nội cùng hải ngoại.

Người xưa nói: “QUỐC GIA HƯNG VONG, THẤT PHU HỮU TRÁCH”. Nước nhà có hưng thịnh hay suy vong thì tất cả toàn dân đều phải có trách nhiệm.

Mấy hôm nay, từ khi giàn khoan HD 981 và một lượng lớn tàu, kể cả tàu quân sự và nhiều lược máy bay xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam. Đây là một hành động mà ai cũng biết là sự khiêu khích và âm mưu bành trướng xâm lược của Trung Cộng đối với biển đông của VN.

Trước tình hình căng thẳng và nóng bỏng như vậy, người dân ba miền Nam–Trung–Bắc đã tuần hành biểu tình lên tiếng hô to những khẩu hiệu “Đả đảo Trung Quốc xâm lược”, hoặc “Trung Quốc phải cút khỏi biển đông VN…..”

Thế mà giới lãnh đạo ĐCSVN đến giờ phút nầy vẫn im thinh thít chẳng thấy Tổng Bí thư, Chủ tịch Nước, Thủ tướng Chính phủ, hay Chủ tịch Quốc hội ra trước toàn thể quốc dân, đồng bào kêu gọi đoàn kết một lòng đấu tranh chống Trung Cộng xâm lược.

Cụ thể như nước Philippines, toàn dân đoàn kết một lòng từ lãnh đạo đất nước tới dân thường, nên họ thành công giữ yên biển đảo, vì họ quan niệm đất nước nầy là của toàn dân, còn ngược lại với Việt Nam, ĐCSVN chủ trương trong điều 4 Hiến pháp: “Đảng CSVN là đảng duy nhứt lãnh đạo đất nước…” và Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nói: “Cương lĩnh của đảng đứng trên Hiến pháp…”. Vì vậy rõ ràng người dân hoàn toàn không có quyền.

Đã mang danh lãnh đạo một dân tộc thì phải làm cho tròn trách nhiệm, phải tỏ rõ quan điểm, lập trường cho người dân biết, kêu gọi toàn dân cộng tác để bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ mới phải. Đằng nầy thật đau đớn thay! Nhục nhã, xấu hổ thay! Hay vì lãnh đạo đảng đã thỏa hiệp với Trung Cộng bán nước Việt Nam rồi?

Ngày 30-04-1975 ĐCSVN tuyên bố đánh thắng Đế quốc Mỹ, một cường quốc mạnh nhứt thế giới mà hôm nay sao lại khiếp nhược trước ngoại xâm Trung Cộng? Chẳng lẽ ngày hôm qua chiến thắng, ngày hôm nay lại chiến bại hay sao?

Ngày chiến thắng 30-04-1975 ĐCSVN cho rằng đất nước nầy là của họ, nên người dân không có quyền tự yêu nước, muốn yêu nước phải chờ đảng cho phép mới được yêu, vì họ đổ xương máu quá nhiều nên họ phải độc quyền lãnh đạo, độc quyền yêu nước, và độc quyền tất cả mọi khía cạnh vật chất lẫn tâm linh của người dân.

Qua mấy mươi năm do độc tài, độc quyền lãnh đạo đất nước không kể gì đến lòng dân, đó là tiền đề để dẫn đến hệ quả ngày hôm nay:

- Về dân tộc: Mất chủ quyền, mất độc lập, tự do, mất biển đảo Hoàng Sa, Trường Sa, mất Ải Nam Quan, Thác Bản Dốc….

- Về người dân: Mất quyền dân chủ, mất đất đai, mất nhân quyền, mất tự do tín ngưỡng…. mất tất cả.

Trong khi đó giới lãnh đạo ĐCSVN thì lại được quá nhiều: Được quyền lực, được đôla, được vila, được nhiều đất đai, được tiền tài, xe cộ, tài sản, của cải, giàu có không thể tưởng tượng.

Tuy người dân mặc dầu họ thấp cổ bé miệng nhưng họ có một “cặp mắt xanh xem người thế”; dù họ bị ngược đãi, phân biệt đối xử, bị bức hiếp, bị khống chế, bị đàn áp, đánh đập… vì cưỡng chiếm đất đai, vì niềm tin tôn giáo, vì những bất công xã hội…. nhưng tình thế buộc họ không thể câm nín ngồi yên để mặc tình cho ĐCSVN thao túng, hèn với giặc, ác với dân.

Hôm nay đứng trước hoàn cảnh dân tộc VN bị Trung Cộng xâm lược, từng bước đồng hóa dân tộc chúng ta. Họ đưa hàng loạt người của họ sang VN định cư, sinh sống để thực hiện chính sách đồng hóa từng bước nầy.

Ngày nay, chính sách “Ngu dân để trị” đã lỗi thời và không còn hiệu lực nữa, vì mỗi ngày người dân được chứng kiến bao nhiêu sự bất công, vô lý do quyền lực độc tài của đảng ở trên dân mà đã làm mất lòng tin của dân, nên một khi quyền lực không còn giá trị thì sức mạnh toàn dân là sức nước nhấn chìm tất cả thuyền bè đi trên nước, và mọi thứ gì nghịch lại Thiên ý. “Thuận nhơn ắt thuận Thiên” là như vậy.

Người dân tuy yếu mà mạnh, nhỏ nhoi mà quyền thế, nhịn nhục mà hành phạt. Họ vẫn làm những điều thuận lòng Trời và biết yêu nước thương nòi, từng ngày một họ muốn canh tân cho xã hội, cho mọi người được sống an vui, hòa bình và biết quí trọng quyền làm người, họ vươn lên từng ngày và cống hiến âm thầm từ sức lực, trí tuệ để đánh đổi sự dốt nát, phi lý, họ tìm được con đường tự do để họ sẵn sàng hy sinh cho lý tưởng.

Đức Giáo chủ Phạm Công Tắc đạo Cao Đài có dạy: “Ngày nào dân tộc Việt Nam định tĩnh được “Quốc Hồn” thì ngày ấy dân tộc Việt Nam mới giải ách nô lệ.”

“Quốc Hồn” là linh hồn của nước, của cả một dân tộc mà mọi người ai cũng phải để tâm vào thì nó mới có sức sống động, nó mới có hồn, nó mới thiêng liêng, cao cả. Dân tộc VN mấy mươi năm nay không có Quốc Hồn vì bị chủ nghĩa vô thần bao trùm, khống chế nên không có linh hồn, Trời hay Thần thánh, Tiên, Phật… gì cả! Đã không có linh hồn thì làm gì có hồn nước mà định tĩnh để gìn giữ và giải ách nô lệ của ngoại bang?

Chỉ khi nào toàn dân tộc tin tưởng có linh hồn, tức tin tưởng có Thượng Đế, có quyền năng của Thượng Đế thì hồn nước sẽ có, hồn nước có thì việc giải ách nô lệ ngoại bang là điều hết sức dễ dàng làm, dân tộc mới thật sự độc lập, Tổ quốc, Giang san mới thật sự vẹn toàn, núi sông liền một dải.

Toàn dân định tĩnh được quốc hồn, quốc túy thì dù cho giặc ngoại xâm có lớn mạnh bao nhiêu cũng không đè nổi tinh thần quật cường của toàn dân tộc. Bằng chứng cuộc biểu tình ngày 11-05-2014 vừa qua đã thể hiện lòng yêu nước của người dân VN sau mấy mươi năm bị câm nín, bị đè nén. Cuộc biểu tình được công khai, tuyên bố trước và kêu gọi các hội đoàn (20 hội đoàn) hưởng ứng và đồng hành cùng dân tộc.

Trước khi cuộc biểu tình diễn ra, anh Nguyễn Hữu Vinh (Ba Sàm) bị bắt, Luật sư Nguyễn Văn Đài bị đánh… Hành động nầy thể hiện quá rõ quan điểm của ĐCSVN. Vì hai anh Vinh và Đài là người chống Trung Cộng mạnh mẽ bằng ngòi bút và sự hy sinh thân mạng vào tù ra khám, chỉ vì tiếng nói cho công lý, lẽ phải, nhân quyền, dân chủ, tự do, bảo vệ lãnh thổ, lãnh hải. Đảng không muốn thấy mặt hai anh hiện diện trong ngày biểu tình, nên họ đánh anh Đài để dằn mặt và cảnh cáo, nếu anh thể hiện mạnh mẽ lòng yêu nước của mình, và bắt anh Vinh đem giam cầm để bịt miệng anh, nhằm bịt tiếng nói của toàn dân tộc VN.

Họ lấy thúng úp voi thì rất khó, tình thế nầy đưa đến cho giới lãnh đạo VN phải chọn thái độ và hành động một cách rõ ràng không còn ỡm ờ như trước đây, vì họ không còn lừa dối người dân được nữa rồi.

Ngay trong cuộc biểu tình cũng đã thể hiện hai quan điểm trái ngược nhau, một bên vì lòng yêu nước nồng nàn đấu tranh chống Trung Cộng xâm lược biển đảo, nêu cao tinh thần quốc gia dân tộc, bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải VN, một bên thì biểu tình bảo vệ đảng và ông Hồ Chí Minh, nêu cao khẩu hiệu “Chủ tịch Hồ Chí Minh sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta”, “Đảng Cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm”, điều nầy chứng tỏ ĐCSVN lo sợ mất đảng, mất Bác chứ không sợ mất nước.

Qua đó chúng ta thấy vận mạng dân tộc VN sẽ đi về đâu trước tình thế nguy hại giặc Tàu xâm lấn, lãnh đạo ĐCSVN thì vô cảm, lặng thinh, vô trách nhiệm, không tập hợp được quần chúng, không còn đủ huy tín, xứng đáng để lãnh đạo đất nước nữa?

Do vậy, toàn dân phải định tĩnh quốc hồn ra tay cứu dân, cứu nước. Chúng ta hãy đưa lịch sử dân tộc VN sang trang mới, để chấn hưng lại nền độc lập, chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ và sự phồn vinh của dân tộc.

Mỗi người dân một ý chí, góp phần để chống giặc ngoại xâm bảo vệ Tổ quốc, Giống nòi và lập lại một kỷ cương mới cho dân tộc Việt Nam thật sự Hòa bình - Hạnh phúc - Nhân quyền - Dân chủ và Tự do. 

14-05-2014 

Ban Đại Diện Khối Nhơn Sanh Đạo Cao Đài Tòa Thánh Tây Ninh.

Theo: http://www.tdngonluan.com/ 

Tuyên Cáo của Tuổi Trẻ Việt Nam