Tôi chỉ mong mỏi là các thế hệ sau ở nước ngoài là đều biết nói,
biết đọc Tiếng Việt thì không có gì hạnh phúc hơn cả.
Hồng Hoa - 12.02.2013 - Cho
dù sống ở đâu nhưng có lẽ nếu ai mang trong mình dòng máu Việt, hay đặc
biệt được ít nhất một lần sống trong không khí những ngày Tết thực sự,
thì đều mong ngóng và chờ đợi tới dịp lễ này. Tuy nhiên, dường như chỉ
có tới dịp Tết, hai tiếng Việt Nam mới được nhắc tới nhiều nhất và không
khí Việt mới trở nên tưng bừng, rộn ràng, và rõ nét hơn bao giờ hết.
Nhưng có một người, dù là Tết Nguyên Đán hay ngày thường, dù là trong
quá khứ, hiện tại, hay tương lai, trong suốt hơn 40 năm định cư và sinh
sống ở Châu Âu, vẫn luôn dành không ít thời gian để cống hiến cho Việt
Nam qua những công trình nghiên cứu lịch sử Việt Nam đầy tâm huyết, qua
những cuốn sách ghi lại những chuyến hành trình dọc miền đất nước, và
qua những bài viết chứa đựng những trăn trở, nỗi niềm rằng liệu những
thế hệ Việt trong tương lai có thể giúp bảo tồn những nét văn hóa như
những thế hệ hiện giờ đang làm hay không. Ðó là nữ văn sĩ Mathilde Tuyết
Trần.