Xã luận báo Christian Science Monitor - Trần Quốc Việt dịch - Hãy chọn hầu như bất kỳ cuộc phản kháng nào trong lịch sử mà đưa đến cuộc cách mạng dân chủ - chẳng hạn Ukraine vào năm 2014, hay Tunisia vào năm 2011, hoặc Philippines vào năm 1986 - và ta sẽ tìm thấy rất nhiều bậc anh hùng vô danh không được khen ngợi là những người lính hay cảnh sát. Họ bất tuân khi bị ra lệnh bắn vào những người biểu tình ôn hòa. Thế rồi nhà độc tài phải bỏ chạy.
Thời điểm lương tâm như thế của lực lượng an ninh có thể đang đến với Venezuela. Khi các cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ chống lại Tổng thống Nicolás Maduro càng ngày càng lan rộng và thường xuyên hơn thì rạn nứt ngày càng bộc lộ rõ hơn trong giới ủng hộ ông. Các cuộc thăm dò chứng tỏ chưa đến một phần tư dân Venezuela còn ủng hộ ông. Và khi tính chính danh của Maduro lụi tàn và nền kinh tế bước vào năm suy thoái thứ tư, thì ông càng dựa vào sự đàn áp bằng vũ lực và vào lòng trung thành bấp bênh của lực lượng vũ trang. Trong tháng qua, hàng chục người chết trong các cuộc biểu tình ôn hòa.