Phương Bích: Không một kẻ đần độn nào tin rằng, có người lại thích chọn đồn công an làm nơi để kết liễu đời mình. Người ta không thể, cũng như không có cách gì để tự làm bầm dập thân thể mình trước khi tự treo cổ, hoặc nhảy từ trên gác xuống, như những bức ảnh đã chụp nạn nhân sau khi chết. Thế nên, các ông công an đừng có nói tỉnh queo rằng: người dân chết trong đồn công an là do tự tử là xong! Bây giờ các ông có thể bao che cho nhau, để thoát tội giết người một cách dã man và hèn hạ. Hãy nhớ, khi chiến tranh thế giới lần thứ hai kết thúc, những tên đồ tể trong các trại tập trung, hoặc phải trốn chui trốn lủi trong suốt phần đời còn lại, hoặc đều phải đứng trước vành móng ngựa. Không sớm thì muộn, tội ác nào cũng phải trả giá.
Cho dù người bị đưa đến đồn công an là do bị bắt quả tang phạm tội, hay bị nghi vấn phạm tội, thì họ vẫn được quyền đưa ra tòa xét xử. Nhưng thật cay đắng, là không ít người không còn cơ hội sống sót đến lúc đó. Không phải bây giờ dư luận mới giật mình, trước hiện tượng người dân chết trong đồn công an chẳng còn là chuyện hiếm.(xin xem bài viết này http://motthegioi.vn/xa-hoi/de-nhu-treo-co-trong-don-cong-an-33214.html ). Liệu cần tới bao nhiêu người chết ở trong đồn công an nữa, mới đủ làm cho những người có trách nhiệm vào cuộc (tiến hành điều tra)? Bao nhiêu mạng người chết oan uổng nữa, mới đủ rung hồi chuông báo động cho toàn xã hội?