...Còn hàng ngàn những người phụ nữ vô danh khác mà tôi không thể biết hết nhưng tin rằng họ đang có mặt ở mọi nẽo đường đất nước. Họ chỉ âm thầm, âm thầm và âm thầm, họ chẳng khua chiêng múa trống gì cả. Họ làm cũng chẳng phải để đánh bóng tên tuổi. Chính những người đang âm thầm làm việc này, với đôi chân miệt mài, đôi bàn tay chỉ biết cho mà không biết nhận, trái tim nhân ái sẽ là một phần tạo nên Việt Nam xinh đẹp mai sau...
Em Bụi - Nhân ngày Quốc Tế Phụ Nữ 8/3, tôi viết này xin dành riêng cho những người mẹ, người chị đã và đang âm thầm tranh đấu để mong sớm có được tương lai tươi sáng cho đất nước Việt Nam. Trong bóng đêm độc tài, bên cạnh những nỗ lực cho tự do, dân chủ, còn có nhiều người lầm lũi để tìm mọi cách có được những đóng góp nhỏ nhoi để xoa dịu nỗi đau trước mắt của người dân khốn khổ và làm cho đất nước, con người Việt Nam có được một chút gì tốt đẹp hơn.
Xã hội Việt Nam, ngoài những kẻ buôn dân bán nước, những người vô cảm thờ ơ với nỗi đau của dân tộc, vẫn có những người dấn thân vô danh. Không ai biết đến mình nhưng họ bền bỉ, độc lập, không phụ thuộc vào nhà cầm quyền hay bất cứ tổ chức đoàn thể nào, mặc dù nhiều người cho rằng việc làm của họ là những hành động muối bỏ biển.
Đầu tiên phải kể đến người phụ nữ tên Bích Diễn (quê miền Tây) đã dành dụm 150 triệu đồng để mua một chiếc xe ôtô làm xe cứu thương chở bà con đi bệnh biện miễn phí tại Hồng Ngự, Đồng Tháp. Nhờ xe cứu thương miễn phí của chị, mà người dân nghèo nơi đây đã bớt lo lắng, bởi chỉ cần gọi tới đường dây nóng là sẽ có xe đưa đi bệnh viện ngay tập tức. (1)