Năm xích lô - Thời gian gần đây có những biểu hiện cho thấy đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) nhận thức nguy cơ bị đào thải ra ngoài xã hội loài người như đã xảy ra ở Đông âu. Từng là tay sai của hệ thống Xã hội chủ nghĩa (XHCN) nói chung nên họ đang cố gắng loay hoay xoay chuyển tình thế tuyệt vọng hầu mong tồn tại được ngày nào hay ngày đó để vơ vét cướp đoạt thêm cho túi tham của bản thân chớ lý thuyết, lý sự hoặc học theo gương gì đó chỉ là bình phong và lỗi thời nhưng tuyên truyền là thói quen hàng ngày như loài cà cuống chết đến đít còn cay.
- Tuy đảng CSVN (đôi khi để tránh lập lại quá nhiều, nên từ "đảng" trong bài viết được hiểu là đang nói về đảng CSVN) đã đang và sẽ bán tháo tài nguyên đất nước nhưng tài nguyên không phải vô tận; cần thời gian, đối tác và cả quyền lợi đảng viên nên nhà cầm quyền đang kiệt quệ trong tình trạng có khả năng phá sản vì nợ-ngập-miệng, nuốt nhiều hơn nói, khó có khả năng trả nợ đã vay (nợ đáo hạn) với quốc tế gần kề. Với dân thì có thể hoãn và không thèm trả (quỵt nợ) thì dân cũng đành chịu nhưng với quốc tế là bất khả thi. Một quốc gia không thể vay nợ mới để trả nợ cũ khi bất tín nhiệm và dẫu có được vay nữa thì lãi suất sẽ tăng cho dân miệt mài trả. Nghịch lý là "nhà nước tự sướng" CS vay rồi tiếm dụng hoặc chia tiền vay trong hệ thống cho nhu cầu cai trị và lợi ích cá nhân qua chiêu bài đảng lãnh đạo nhưng người dân phải trả khoản vay mà chẳng biết tại sao. Chứng minh gần nhất là Nguyễn Phú Trọng đòi dẫn độ X về nhưng có thực hiện được không thì hiện nay là số không, vấn đề là hậu quả do đảng bổ nhiệm ai gánh? Để tiếp tục cai trị đất nước trong tình trạng vay trên nợ dưới nên đảng CSVN phải tìm cách moi ngoại tệ của "kẻ thù đế quốc Mỹ (US Dollar)" và vàng trong dân vì đem Hồ tệ thanh toán thì người ta nhỏ nhẹ theo tính cách ngoại giao "đem vàng mã đi cúng ai vậy mấy ngài?".