Đỗ Hồng
Đất nước bây giờ đầy nghịch lý
Người khôn bị trị bởi thằng ngu
Tự do là sống nơi lao lý
Hạnh phúc là nghèo đến chổng khu
Kẻ dốt có nhiều bằng tiến sĩ
Tham quan làm chủ, dân làm tôi
Công khai là cấm dân xem xử
Công lý: án giam soạn sẵn rồi
Yêu nước là cùng đem nước bán
Chống Tàu: buông súng đứng làm bia
Biểu tình: phản động vì tiền Mỹ
Viết báo: tuyên truyền chống quốc gia
Cướp đất để làm sân đánh golf
Phá chùa lại bảo: mở đường đi
Bệnh điên, qua xứ người ăn cắp
Về nước, lên đài dạy lễ nghi
Tôn giáo thì cho là thuốc phiện
Sát nhân lại sánh bậc danh nhân
Nhà cầu lại bảo là lăng tẩm
Xác thối mà xem như thánh thần
Sửa chữ u mê là sáng tạo
Man di mà tưởng rất văn minh
Đem rừng khỏi khỉ vô cùng khó
Đưa khỉ khỏi rừng dễ thất kinh
Dựng nước bốn ngàn năm khốn khổ
Bán quê cho Chệt chỉ dăm ngày
Buôn dân: xuất khẩu người lao động
Nô lệ mà kêu: độc lập đây!
Cộng sản là gom bao sản nghiệp
Bỏ vào trong túi bọn tham quan
Vinh quang là sống trong ô nhục
Địa ngục mà loa nói: địa đàng!