Ông Bút - Cộng Sản dù ngụy trang dưới bất cứ hình thức nào, người ta vẫn biết nó là một đảng cướp. Sự nghiệp khởi đầu chỉ có nón cối, dép râu, với khẩu súng AK, ngày nay giàu sụ, phần đông đã trở thành đại gia đỏ. Đó là họ đã cướp vật chất: Nhà cửa, đồng đài, vàng bạc, vườn tược, đất đai v.v và v.v...
Họ cướp chính quyền, cướp không từ một thứ gì, cướp lịch sử và văn hóa, về điều này, bất cứ mọi đạo quân cướp nước đều làm như thế. Quân Tàu, quân Pháp đã tịch thu sách sử của chúng ta, một phần mang về bản xứ lưu trữ, phần khác tiêu hủy. Sau vài ngày cướp miền Nam, quân CS đã làm như vậy, với mức quy mô và toàn diện, quân Tàu, quân Pháp họ cướp âm thầm, quân CS cướp rầm rộ, còn áp đặt cho văn hóa miền Nam, một cụm từ dơ nhớp: "Văn hóa đồi trụy Mỹ Ngụy!".
Thế nhưng bài trừ văn hóa nhân bản của miền Nam, thế lại thứ văn hóa CS không ai có thể dùng nổi, vì CS có quyền nên với xã hội họ cấm được, trong lòng dân, văn hóa miền Nam, như mạch nước ngầm, muôn năm vẫn âm ỉ chảy mãi và ngấm sâu trong tâm khảm. Khi buồn lúc vui, họ ngâm lên bài thơ: Nguyễn Tất Nhiên, Nguyên Sa, Cung Trầm Tưởng, Nguyễn Bính... Dù hứng cách nào đi nữa, thơ Tố Hữu và của miền Bắc CS nói chung, khó lòng làm cho con người cảm khái, trừ một số ít người luôn chất chứa "hận thù giai cấp" hoặc căm thù thứ "quân giặc" vu vơ (1)
Bốn mùa đều ngân nga với những nhạc khúc mà họ yêu thích: Mùa Thu Chết, Đưa em vào hạ, Mùa Đông của anh, Xuân này con không về, Ly rượu mừng v.v...