Thứ Ba, 22 tháng 8, 2017

Bất chấp đối diện tù đày, nhà tranh đấu cho dân chủ Joshua Wong vẫn nói “Hồng Kông đang bị đe dọa”

Joshua Wong, khi 17 tuổi đã là nhà lãnh đạo của nhóm hoạt động dân chủ Scholarism, ngồi bên cạnh những thanh rào chắn dựng trước tòa nhà chính phủ trung ương tại quận Admiralty, Hồng Kông, Trung Quốc, vào thứ Tư 10-12-2014. Ảnh: Lam Yik Fei / nguồn Getty Images đăng trên Bloomberg.
tuankhanh - Khi các anh chị đọc bài phỏng vấn dưới đây, cũng là lúc nhà tranh đấu trẻ Joshua Wong (Hoàng Chí Phong) đã bị chính quyền tay sai của Trung Quốc ở Hồng Kông kết án tù anh và các đồng sự.

Tin cho hay, Joshua Wong, Nathan Law (La Quán Thông) và Alex Chow (Châu Vĩnh Khang) lần lượt bị tuyên 6 tháng, 8 tháng và 7 tháng tù giam trong phiên tòa diễn ra tại Hong Kong ngày 17/8/2017. Tội danh của những thanh niên này cũng giống như “lợi dụng quyền tự do dân chủ” nhằm khép một mức án, cản bước họ không thể hoạt động chính trị chính thức, vận động cho tự do và dân chủ tại Hồng Kông.

Đây là những thủ lĩnh và là biểu tượng hy vọng của người dân Hồng Kông, qua phong trào Cách mạng Dù Vàng vào năm 2014.

Bài phỏng vấn của Time chỉ 24 giờ trước khi bản án bỏ túi được đưa ra. Nhưng nói lên rất nhiều điều, đặc biệt với thế hệ trẻ.

Tôi gửi bản dịch này ở đây, dành tặng cho tất cả những bạn đã nhắn tin, gửi thư và chia sẻ những suy nghĩ về đất nước lâu nay. Xin được nhắc lại câu nói cuối của Joshua Wong, để chúng ta giữ gìn cùng nhau “Tôi mệt mỏi, và tôi sợ hãi, nhưng tôi sẽ vẫn tiếp tục chiến đấu”.

=======================================================
Tác giả: Feliz Solomon và Aria Chen / Hong Kong / Tuấn Khanh chuyển ngữ (16-8-2017)
=======================================================

Joshua Wong (Hoàng Chí Phong) là một người tự do, trẻ tuổi. Chiều thứ Tư vừa rồi, khi anh đến trước một quảng trường ở Hồng Kông, mà anh hay gọi Quảng trường Công Dân, đó là lúc anh có thể không còn là một người tự do nữa.
Mời đọc thêm

Thứ Hai, 21 tháng 8, 2017

“Đuổi Mỹ đi, lại đón Mỹ về”

tuankhanh - Ghi chép, nhân một bản tin của báo chí Nhà nước – về Mỹ và Việt Nam

Năm 1995, trong buổi học cuối cùng của môn chính trị, tôi được nghe ông thầy (cũng là bí thư đảng ủy) nói với giọng tức giận “đánh Mỹ chạy đi, giờ lại trải thảm đỏ đón Mỹ về”.

Ông nói vậy, bởi Việt Nam và Mỹ mở lại bang giao vào tháng 7-1995. Lúc đó, đại diện nước Mỹ là tổng thống Bill Clinton, còn Việt Nam là thủ tướng Võ Văn Kiệt.

Tâm trạng hoang mang và tức giận đó của ông bí thư đảng ủy, là điều mà tôi vẫn nhìn thấy ở những người bỏ một đời đi theo chủ nghĩa cộng sản, rồi bất chợt một ngày cảm thấy bị hụt hẩng vì cảm giác như mình bị phản bội – đồng thời mơ hồ mình có thể bị bỏ rơi vào lúc nào đó.

20 năm sau, với những nỗ lực không ngừng từ phía Mỹ, Việt Nam đã có những cuộc phối hợp đầu tiên giữa quân đội hai nước. Mặc dù đó chỉ là khởi đầu các hoạt động cứu trợ nhân đạo và cứu trợ thảm hoạ trong khuôn khổ chương trình Thiên thần Thái Bình Dương.

Vào tháng 8/2015, hải quân Việt Nam dè dặt bước vào cộng tác trong chương trình Đối tác Thái Bình Dương, là bước đi gấp rút sau sự kiện giàn khoan dầu HD 981 của Trung Quốc tiến vào vùng của Việt Nam trong năm 2014. Vai trò của một cựu thù lúc này ở VN thật đầy tính “ấm áp”.

Đến thời điểm đó, rất nhiều người già đã bỏ một đời đi theo lý tưởng cộng sản mà tôi gặp lại, đều thay đổi. “Trung Quốc mới chính là kẻ thù”, tôi nghe những câu nói như vậy thường xuyên và lớn giọng hơn. Thậm chí, có những người đã cùng tham gia xuống đường chống Trung Quốc rồi bị đánh đập hay tù đày.

Hơn vậy, tôi nghe khắp trên các con đường mình đi qua, từ Nam chí Bắc, là những lời bàn không chỉ về kẻ thù của Việt Nam mà còn bàn về những kẻ sẵn sàng bán mình cho kẻ thù của Việt Nam. Nghe như một cuộc chuyển mình rầm rộ mà thinh lặng.

Hôm nay, hàng không mẫu hạm của Mỹ nói sẽ ghé vào Cam Ranh với cuộc “bảo trì” đầy ý nghĩa, nhất là sau khi Bắc Kinh ép Hà Nội phải ngừng khoan dầu trên biển, và Bộ trưởng Quốc phòng Ngô Xuân Lịch vừa sang Mỹ. Tôi lại nhớ về ông bí thư đảng ủy đó.
Mời đọc thêm

Chủ Nhật, 20 tháng 8, 2017

Hoàng Đức Bình bị khởi tố thêm một tội danh

tuankhanh - Tin từ gia đình của nhà tranh đấu vì môi trường Hoàng Đức Bình cho biết, vào cuối tháng 7/2017, công an Nghệ An đã quyết định khởi tố thêm một tội danh nữa với anh. Như vậy cho đến nay, Bình đã bị khép tất cả là 3 tội danh.

Theo luật sư Hà Huy Sơn và luật sư Lê Luân, thì Hoàng Đức Bình bị cáo buộc vào điều 257 (chống người thi hành công vụ), điều 258 (lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức công dân) và điều 143 (hủy hoại hoặc cố ý làm hư hỏng tài sản).

Ngày 15/5/2017, anh Hoàng Đức Bình bị một nhóm công an thường phục lẫn sắc phục phối hợp bắt giữ anh bất ngờ, khi anh đang cùng linh mục Nguyễn Đình Thục đi trên đường bằng xe ô tô. Trước đó vào ngày 11/5, một người bạn tranh đấu của anh Bình là Bạch Hồng Quyền cũng bị công an phát lệnh truy nã.

Hoàng Đức Bình là thành viên của phong trào Lao Động Việt, một tổ chức tranh đấu vì quyền lợi người lao động.

Anh Hoàng Đức Hảo, em trai anh Hoàng Đức Bình, có cung cấp thêm một số chi tiết về sự kiện về tội danh thứ ba như sau:

“Cách đây khoảng 3 tuần, vào khoảng giữa cuối tháng 7, hai luật sư đang tham gia bào chữa cho anh Bình là luật sư Hà Huy Sơn và luật sư Lê Luân cho biết, hiện anh Bình đang bị khép vào một tội danh mới là tội cố ý phá hoại tài sản.

Như vậy là anh Bình có 3 tội danh, xét theo điều 257, điều 258 và điều 143. Khi gia đình nghe phía luật sư thông báo đã hết sức ngạc nhiên vì những tội danh như vậy là vô lý, không đúng sự thật.

Nếu xét về điều 257, thì anh Bình chưa hề chống lại chuyện gì. Em biết là anh Bình không hề chống công an, không chống ai cả. Điều 258 lại càng đáng ngạc nhiên vì nếu gọi là lợi dụng quyền tự do dân chủ, thì Việt Nam làm gì có điều ấy mà lợi dụng. Anh Bình chỉ nói lên ý kiến của mình, và trái chiều với nhà nước thôi. Nếu kết tội như vậy thì mơ hồ vô cùng. Còn tội danh 143 là phá hoại tài sản, thì làm gì có chuyện nào như vậy? Bên chính quyền đưa ra tội danh này thì thật không hiểu nổi”.
Mời đọc thêm

Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2017

Cho những người không quen

tuankhanh - Tháng 12 năm 2012, tôi nhận được một email rất lạ. Người gửi cũng từ một người không quen, ở mãi tận Nam Phi. Lá thư điện tử đó từ Tổng giám mục Desmond Tutu. Ông là nhà lãnh đạo tôn giáo lừng danh chống lại chủ nghĩa kỳ thị và đấu tranh cho giá trị con người, đã từng nhận giải Nobel Hòa Bình vào năm 1984, giải Gandhi Hòa Bình năm 2007, và nhiều giải thưởng cao quý khác.

Lá thư của ngài Desmond Tutu kể với tôi rằng, ở đâu đó tại nước Trung Quốc cộng sản, có một người bạn của ông tên là Lưu Hiểu Ba đang bị cầm tù và chịu đựng bệnh tật như một cách trả thù của chính quyền. Đơn giản chỉ vì ông Lưu lên tiếng tranh đấu cho tự do và quyền làm người. Ngài Desmond Tutu muốn tôi cùng góp một chữ ký vào thư kêu gọi Nhà cầm quyền cộng sản Trung Quốc hãy trả tự do cho ông Lưu Hiểu Ba, trong một chiến dịch của thế giới văn minh cùng gõ vào cánh cửa độc tài, mà đứng ở hàng đầu là hơn 130 khôi nguyên của các giải Nobel qua nhiều thời kỳ. 

Vào thời điểm khi tôi nhận được lá thư này, giáo sư Lưu Hiểu Ba đã được vinh danh với giải Nobel Hòa Bình vào năm 2010, nhưng Bắc Kinh đã từ chối không cho ông sang Thụy Điển nhận giải, thậm chí đã phản ứng gay gắt, gọi việc xướng danh ông Lưu Hiểu Ba là một sỉ nhục của giải Nobel. Có đến 19 nước trong số 65 quốc gia được Viện Hàn Lâm Thụy Điển mời đến dự lễ trao giải, đã phải lên tiếng sẽ vắng mặt vì bị áp lực của Trung Quốc, trong đó có Cuba, Venezuela, Nga… và dĩ nhiên, có cả Việt Nam.

Ông Lưu Hiểu Ba bị kêu án 11 năm tù giam, với luận điệu “âm mưu lật đổ chính quyền”, loại tội danh mà một số quốc gia độc tài vẫn luôn sử dụng trong niềm hoang mang thầm kín về chuyện “lật” và “đổ” của chế độ mình, bất chấp sức cai trị luôn được ngày đêm củng cố bằng công an, quân đội và các loại luật lệ áp đặt thô bỉ.

Khi đó, ông Lưu vẫn là một người khỏe mạnh.

Trước khi bị giam cầm, ông Lưu Hiểu Ba, trong vai trò là một giáo sư vẫn dùng tiếng nói của mình để thúc giục sự đổi thay và cảnh tỉnh về sự dã man của chế độ trong cơn bấn loạn quyền lực. Những chi tiết ghi lại trong thời điểm 1989 ở Thiên An Môn cho biết, ông Lưu Hiểu Ba đã tìm mọi cách để thương thuyết, giải cứu hàng trăm sinh viên không bị thiệt mạng dưới lưỡi lê và xích xe tăng của quân đội. Giống như nhiều nhà bất đồng chính kiến khác ở Trung Quốc, thông tin và tên của ông Lưu bị kiểm duyệt trên báo chí, trên internet nhằm tẩy não người dân quên lãng ông. Chính vì vậy, giải Nobel Hòa Bình như sự tỉnh thức về lương tâm và nhân cách của một người Trung Quốc đã khiến cả thế giới dõi theo và xao động.

Đây không phải là lần đầu tiên trong đời mình, tôi để xuống một chữ ký vô danh của mình trong một thế giới quá rộng lớn và mỗi ngày hiện thực càng thêm tàn bạo. Đó là lần đầu tiên, tôi ký trong sự bồi hồi về một con người không quen biết, và cầu mong ông được tự do, như chính ông hy vọng trong câu nói quen thuộc “Hy vọng rằng tôi sẽ là nạn nhân cuối cùng trong cách đối xử có chiều dài kỷ lục của chính quyền Trung Quốc luôn xem việc lên tiếng như là tội phạm”.

Và rồi, hôm nay, tôi hay tin ông Lưu Hiểu Ba qua đời ở tuổi 61. Hàng triệu người ở đại lục hay Hồng Kông, Đài Loan chắc sẽ rất buồn. Hàng triệu người khác không cùng màu da tiếng nói với ông Lưu chắc cũng vậy, cũng sẽ thất vọng, trong đó, không thể thiếu những người đã từng góp một chữ ký vào bức thư mà ngài Desmond Tutu khởi xướng.
Mời đọc thêm

Thứ Sáu, 18 tháng 8, 2017

Quyền lực của kẻ bị trị

tuankhanh - Thật ngạc nhiên, bản PDF từ một cuốn sách cũ của học giả Trần Trọng Kim đột nhiên trở thành thứ được săn tìm trong suốt nhiều ngày ở Việt Nam, kể từ khi có lệnh “ở trên” là phải thu hồi bản in lại của nhà sách Phương Nam từ ngày 26/6/2017. Dù đó là một phiên bản bị kiểm duyệt và cắt xén một cách tồi tệ.

Những câu chuyện bị xoá đi, những chi tiết quan trọng liên quan đến những nhân vật lịch sử như Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp được giấu lại sau lưỡi kéo kiểm duyệt của chính quyền. Nhưng chính điều đó, lại khiến vô số người săn tìm và đọc lại những bản in gốc để ngẫm nghĩ về chuyện tình của ông Hồ Chí Minh với cô Đỗ Thị Lạc, rồi chuyện những người kháng Pháp đầu tiên từ chối không muốn theo cộng sản đã bị Việt Minh thủ tiêu… Thậm chí đây là cơ hội-đánh động để nhiều người nhìn thấy lại một chính phủ dân chủ đầu tiên của người Việt với chủ nghĩa quốc gia, chỉ trong 4 tháng tồn tại đã tạo ra những tiền đề cho một nước Việt Nam độc lập, thống nhất và văn minh như thế nào.

Bản văn Một cơn gió bụi của ông Trần Trọng Kim cũng nhắc về nguồn gốc của lá cờ vàng ba sọc đỏ - vốn là nguồn cơn của các cuộc tranh cãi giữa phe cộng sản cực đoan với phe chống cộng – đó là lá cờ có từ thời khởi nghĩa đòi độc lập của bà Triệu Thị Trinh. “Lá cờ vàng là từ xưa nước ta vẫn dùng. Trong sách Quốc sử diễn ca nói khi bà Triệu Ẩu nổi lên đánh quân Tàu, đã dùng lá cờ ấy khởi nghĩa, nên có câu rằng: "Đầu voi phất ngọn cờ vàng". Vậy lấy sắc cờ vàng là hợp với cái ý cách mệnh của tổ quốc...Chữ ly còn có nghĩa là lửa, là văn minh, là ánh sáng phóng ra bốn phương”. (Sách Một cơn gió bụi).

Quả là thú vị, khi sự ngăn cấm lại tạo cơ hội cho lớp người bị trị có được thứ quyền lực to lớn nhất, quan trọng nhất: tri thức và sự thật.

Cũng tương tự như vậy, khi quyển sách về học giả Petrus Trương Vĩnh Ký bị cấm, người ta cũng tìm đọc những bản hiếm hoi, photo chuyền ra ngoài. Thậm chí những dữ liệu khác về Petrus Ký cũng được dò tìm nhiều hơn trên Google. Thế hệ mới lại có dịp học-biết về một trí thức bậc nhất của người Việt bị nhấn chìm vào quên lãng trong một xã hội mà mọi góc nhìn đều phải soi qua lỗ kim tư tưởng cách mạng-cộng sản. Loại lỗ kim mà những bản văn đầy máu và nước mắt ghi chép về Gạc Ma và cuộc xâm lược của Quốc dứt khoát không được phép ấn hành, nhưng sách ca ngợi hết lời Đặng Tiểu Bình, kẻ chủ trương xua quân đánh và dạy “một bài học” cho Việt Nam vào 1979, thì được phát hành bản đẹp và trưng bày trang trọng ở nhiều nhà sách.
Mời đọc thêm

Thứ Năm, 17 tháng 8, 2017

Chuyện kể nhân ngày của Cha

tuankhanh - Tôi ghi lại câu chuyện có thật, với bản video dưới đây như một phút suy niệm dành cho những người Cha đang - hay sẽ - đối diện với con cái của mình, mỗi ngày, từ nay và đến về sau.

Câu chuyện diễn ra ở toà án tại Mỹ. Một ông bố ra toà vì tội đậu xe sai chỗ và có thể bị phạt đến 90$.

Bất ngờ, khi phiên toà bắt đầu, cậu bé 5 tuổi - con trai của bị cáo - đột nhiên leo xuống ghế và tiến đến gần chỗ bố cậu đang đứng. Những ai đang có mặt tại phiên toà đều buồn cười. Vị quan toà cũng vậy. Điều đáng yêu là ông đã mời cậu bé lên chỗ của ông để phỏng vấn về tình trạng phạm tội của bố cậu.

Khi vị quan toà hỏi cậu bé, tên là Jacob, rằng nếu cậu chọn lựa mức phạt nào, số tiền 90$ và 30$, hoặc miễn phạt cho bố cậu thì Jacob đã đáp nhanh là nên phạt mức 30$. Mọi người trong phòng xử án đều bật cười.

Vị quan toà với gương mặt phúc hậu cũng bật cười. Và ông hỏi rằng cậu có đồng ý không nếu ông phạt bố cậu bé số tiền 30$ nhưng là dùng số tiền đó đưa cậu đi ăn sáng, Jacob gật đầu. Câu chuyện kết ở đó, có hậu như một cổ tích ở đời thường.

Nhưng điều tôi muốn kể với các bạn ở đây, đó là thái độ của cậu bé về bố của cậu. Khác với những điều mà nền văn học hay giáo dục cũ mòn hay thích thêu dệt về bố hay mẹ của mình như siêu nhân hay tô vẽ như huyền thoại, cậu bé Jacob khi được hỏi bố cậu giỏi nhất là gì, cậu đã trả lời nhanh, không chút do dự rằng "dạ là nấu ăn".

Và ngay khi quan toà hỏi rằng lớn lên, cậu bé ước mình sẽ làm giỏi nhất điều gì, Jacob nói ngay - với sự tự hào thấy rõ về bố mình - rằng cậu cũng sẽ nấu ăn, nhất là pizza, vì bố cậu cũng vậy.

Cuộc sống thật lạ lùng và cảm động, bạn thấy không? Một người bố lương thiện dù chỉ là vô danh cũng có thể làm cho đứa con mình tự hào, trưởng thành và tự tin noi theo về cuộc đời lương thiện của mình mà không màng một ánh hào quang danh lợi xa xôi nào khác.

Tôi tạm gọi đó là cuộc sống tử tế, mà người cha đó đã đối diện với con mình mỗi ngày, rồi giản dị tạo nên một thế hệ tử tế nối tiếp. Bình thường mà cao đẹp đến cảm động.

Tôi viết những dòng này, và nhớ đến những công an viên đang hung ác bạo hành với người dân trong đất nước mình, Việt Nam. Những công an viên đã tàn bạo đạp gãy xương đùi ông Kình ở Đồng Tâm, những công an viên đã giết chết anh Nguyễn Hữu Tấn ở Vĩnh Long hay anh Ngô Chí Tâm ở Thủ Đức... trong những trại tạm giam ngột ngạt sự thật. Dù truyền thông nhà nước có bao biện hay che đậy thế nào, ai ai cũng hiểu điều gì đã xảy ra. Và quan trọng nhất là chính những thủ phạm đó đều biết rõ họ đã làm gì.

Chắc không ít người trong số công an viên đã là những người cha. Và chắc chắn từng người ấy rồi sẽ có một gia đình và những đứa con mà họ sẽ đối diện mỗi ngày.
Mời đọc thêm

Thứ Tư, 16 tháng 8, 2017

Công tố viên Liên Bang Đức "vào cuộc" và Chính phủ Đức cân nhắc những biện pháp để trừng trị hành vi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh của Hà Nội

Danlambao - Chính phủ Đức hôm thứ Tư, 09/08/2017 cho biết sẽ cân nhắc và xem xét những biện pháp cần thiết đối với nhà nước CSVN nếu yêu cầu trao trả Trịnh Xuân Thanh trở về Đức không được Hà Nội đáp ứng.

Theo một phát ngôn nhân của Bộ Ngoại giao Đức thì hành vi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh tại Berlin là một điều vô cùng đáng tiếc, một sự việc rất nghiêm trọng và không thể "đóng sổ".

"Chúng tôi đã hy vọng là sẽ có cơ hội để hàn gắn mọi thứ sau vụ vi phạm nghiêm trọng luật pháp Đức và quốc tế... Nhưng thật không may là những điều đó đã không xảy ra và vì vậy chúng tôi đang cân nhắc những gì có thể làm được để xác định rõ với nhà cầm quyền Việt Nam là chúng tôi không thể chấp nhận hành vi của họ" - Người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Đức tuyên bố.
Mời đọc thêm

Thứ Ba, 15 tháng 8, 2017

Gân gà Trịnh Xuân Thanh, đặc sản của chế độ CSVN

Kông Kông  - Vụ đảng viên tham nhũng Trịnh Xuân Thanh chạy trốn qua Đức, bị an ninh mật vụ VN sang bắt cóc đem về, là một cú sốc không chỉ riêng cho người VN mà còn làm ngạc nhiên dư luận thế giới. Vì thế chắc chắn từ nay thế giới sẽ chú mục hơn vào mọi hoạt động của chế độ cộng sản tại VN. Nếu trước kia rất nhiều người yêu nước dù chống đối chế độ bằng phương pháp ôn hòa nhưng đã bị khủng bố, bị đánh đập dã man, bị bắt cóc, bị giam tù với những bản án vô nhân tính, truyền thông thế giới có thể chưa quan tâm đúng mức thì qua sự kiện nầy, chắc chắn sẽ được theo dõi kỹ hơn.

Nói khác đi, mặt trận thông tin của người bất đồng chính kiến trong nước sẽ có sức lan tỏa nhanh, rộng và mạnh hơn rất nhiều. Còn những giải thích của Hà Nội chắc chắn không khác gì cách giải thích rất xấc xược và trâng tráo của Bắc Hàn, sẽ không mấy ai tin. Như vậy trong cuộc chiến cân não về thông tin thì tiếng nói của người yêu nước đang thắng lớn! Hệ thống tuyền thông mạng xã hội internet đang thắng áp đảo.

Lịch sử đã từng chứng minh là khi một chế độ bị cả thế giới lên án thì sớm muộn gì chế độ đó cũng phải sụp đổ. Còn những người tranh đấu được ca ngợi thì cuối cùng sẽ chiến thắng.

Hiện tại nội tình đảng CSVN đang vô cùng hỗn loạn, thay vì phải ưu tiên bảo vệ đất nước thì phe cánh đang tìm mọi cách thanh toán nhau mang tính một mất một còn! Việc đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng bất chấp thể diện quốc gia, bắt cóc cho bằng được Trịnh Xuân Thanh, là một nhân chứng quan trọng trong hệ thống tham nhũng của “triều đại” Nguyễn Tấn Dũng, đã nói lên điều đó.
Mời đọc thêm

Thứ Hai, 14 tháng 8, 2017

Ếch không bắt, lại đi bắt cóc

Cu Tèo - Suốt mười ngày nay, hễ mở mắt ra, leo lên mạng là Cu Tèo cứ thấy người ta "bạt mạng" về chuyện bắt cóc. Cu ta bèn “bức xúc” tại sao đảng ta Ếch không bắt lại đi bắt Cóc.

Nếu có ai cắc cớ thắc mắc bắt cóc để mần chi, thì có đù như cu cũng biết: không ai giở hơi bỏ công lặn lội đi bắt cóc về để chơi, mà là - nói theo “...người bắc có lý luận”- để xơi, còn người miền nam mình, để thịt.

Bắt cóc để xơi, để thịt, “rõ ràng là như thế chứ còn gì nữa”, nhưng mà so với thịt Cóc, Ếch còn ngon hơn, chất lượng lẫn số lượng "hoành tráng" hơn, lại sờ sờ “trương mắt ếch” ra đó, nhỡn nhơ trước mặt mà không phải thò tay vào hang mới bắt được như bắt cóc. 

Ngoài tính ưu việt hơn hẳn của Ếch so với Cóc, như tính ưu việt của Chủ nghĩa Xã hội vượt trội Chủ nghĩa Tư bản kể trên, thịt Ếch hiền, thịt cóc ác; bắt cóc mần thịt không kỹ, cả băng nhậu ngáp ngáp, thậm chí mất mạng như chơi.

Mời đọc thêm

Chủ Nhật, 13 tháng 8, 2017

Việc Trịnh xử lý thế nào?

Bùi Quang Vơm - ...Mọi việc sẽ được huy động vận hành hết tốc lực: cơ quan ngoại giao bằng mọi nguồn, mọi biện pháp xoa dịu, tranh thủ và thuyết phục phía Đức giữ được im lặng, tránh những phát ngôn gay gắt. Mọi việc rồi sẽ được giải quyết đúng như ý muốn của Đức, nhưng không ngay lập tức. Có nghĩa là, Trịnh Xuân Thanh sẽ được đưa trở lại Đức, nhưng sau khi hồ sơ vụ án PVN đã được hoàn tất từ sự hiện diện của Trịnh Xuân Thanh và việc dàn xếp nội bộ đã hoàn thành, tức là trong lãnh đạo đã quyết định được việc thí mạng ai, thí uy tín của ai, của những ai, theo nguyên tắc giữ cho uy tín của đảng và chính phủ không bị sứt mẻ. Một kịch bản có thể phải được cả phía Đức chấp nhận, để việc bắt cóc không thuộc trách nhiệm của những nhà lãnh đạo CSVN...

*
Cứ theo những tư liệu mà phía bộ Ngoại Giao Đức khẳng định, thì việc Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc là không thể chối cãi. “Bộ ngoại giao Đức có đầy đủ bằng chứng”.

Nếu tự thú, Trịnh Xuân Thanh chỉ mất khoảng 25 phút từ khách sạn, nơi ở, đến Đại sứ quán Việt Nam tại Berlin để khai báo và sẽ được bảo vệ và săn sóc, không phải lặn lội vượt biên phi pháp, và phải “ném chiếc điện thoại vào bụi rậm” trước khi “đi”.

Việt Nam không ra mặt thừa nhận, nhưng cũng không bác bỏ. Theo tập quán hành xử của nhà cầm quyền Hà Nội, thì không bác bỏ, có nghĩa là ngầm xác nhận.

Tuy vậy, thái độ chính thức của Chính phủ Việt Nam cho đến nay chỉ là lời phát ngôn có tính nước đôi của bà Lê Thị Thu Hằng, mặc dù tuyên bố trước báo giới với tư cách đại diện Bộ ngoại giao, nhưng lại lấp lửng như phát ngôn cá nhân: “Tôi lấy làm tiếc” chứ không phải “chúng tôi lấy làm tiếc”?!

“Tiếc” cái gì? tại sao lại lấp lửng như vậy? “Tiếc”vì những “quy kết thiếu chính xác của bộ ngoại giao Đức”? hay “tiếc” vì các “cơ quan cấp dưới của chúng tôi đã có những hành vi không chuẩn mực và có lỗi với luật pháp Đức”?
Mời đọc thêm

Thứ Bảy, 12 tháng 8, 2017

OBOR, kế hoạch bành trướng của Trung cộng

Từ Thức  - ...Những người đáng lo ngại hơn một ngàn lần là người Việt Nam. Nhìn những gì xảy ra ở Lào, đang diễn ra ở Boten, nghe lại câu nói của Hồ Cẩm Đào, chúng ta không khỏi ớn lạnh. Mua Đài Loan dễ và rẻ hơn là đánh chiếm Đài Loan. Đối với Đài Loan, đó là lý thuyết, vì Đài Loan là một nước dân chủ, không có lãnh tụ bán nước, và nhân dân Đài Loan sẽ không để cho ai bán một tấc đất. Ở VN, trái lại, đó là một thực tế. Lãnh thổ đã dần dần bán cho Tàu. Mua VN dễ và rẻ hơn đánh chiếm Việt Nam...

*

Bắc Kinh đang thực hiện một kế hoạch đại quy mô để chinh phục thế giới nhằm thay thế vai trò cường quốc số một của Hoa Kỳ và giải quyết những khó khăn nội bộ. Kế hoạch gọi là ‘’Cuộc chạy đua 100 năm‘’ (The Hundred-Years Marathon) chính giới Tây Phương đều biết, nhưng không ai đề cập tới vì sợ dư luận lo sợ.
Mời đọc thêm

Thứ Sáu, 11 tháng 8, 2017

Trần Đại Quang mất tích: một hiện tượng “không không thấy” khác như Nguyễn Bá Thanh!?

Danlambao - ...Câu hỏi đặt ra là liệu khi người dân “thấy” lại được Trần Đại Quang thì sẽ thấy theo kiểu nào? Theo kiểu “thấy” một Trần Đại Quang lơ láo, không biết thật giả như trường hợp Phùng Quang Thanh; hay là thấy mà như “không không thấy” như cuốn phim “tau có chi mô” của Nguyễn Bá Thanh?...

*
Lần cuối cùng người ta thấy được hình ảnh của Chủ tịch nước Trần Đại Quang là vào ngày 26/7 trong một chuyến đi thăm và tặng quà thương binh tại trạm điều dưỡng Kim Bảng Ba Sao của ông. Từ đó đến nay nhiều buổi lễ, tổ chức có mặt 3 “trụ” Trọng, Phúc, Ngân nhưng Trần Đại Quang trở thành Trần Không Thấy!

Nhiều ngày qua, và nhất là trong ngày 7/8/2017 tin đồn Trần Đại Quang “mất tích” được thổi đi khắp Facebook. Trước tình hình tin đồn giống như tin thật, vào lúc 8:11 tối cùng ngày, báo chí lề đảng đăng tin, giật tít “Chủ tịch nước, Thủ tướng quyên góp ủng hộ nhân dân Tây Bắc”.
Mời đọc thêm

Thứ Năm, 10 tháng 8, 2017

Gian dối mụ mị không bao giờ là nền tảng của xã hội tốt

Nguyên Thạch - Một thể chế lấy sự gian xảo làm nền tảng cho xã hội là một thể chế không bao giờ được tồn tại lâu bền, đó là một trong những nguyên tắc căn bản nhất để vận hành đất nước. Sự trí trá, lừa dối của thể chế chính trị chỉ lừa được một số người vào một thời gian nhất định chứ không lừa được toàn dân trong dòng thời gian mãi được.

Bối cảnh lịch sử của Việt Nam vào thời kỳ thực dân Pháp, đế quốc Nhật là những giai đoạn thuận lợi cho bất cứ cuộc cách mạng nào đứng lên giành Độc lập và chủ quyền cho dân tộc, điều đó có nghĩa là không nhất thiết phải là đảng cộng sản Việt Nam mới làm được. Đơn cử những thí dụ điển hình như Mã Lai, Indonesia, Brunei, Mayanmar, Ấn độ… đều hưởng độc lập mà không phải gây chiến với thực dân. Riêng dân tộc Việt Nam, 6 năm trước đó, dưới sự lãnh đạo của ông Hồ và đảng cộng sản đã hy sinh hơn 800 ngàn sinh mạng (có hồ sơ ghi hơn 3 triệu) để đánh Pháp giành độc lập. Có lẽ mình không biết kiên nhẫn như Mã Lai hay Indonesia?. Lý do khiến các đế quốc thực dân xưa phải trả lại sự độc lập cho các nước thuộc địa là nhờ vào Tuyên bố về trao trả Độc Lập cho các nước và dân tộc thuộc địa, 1960. Được thông qua theo Nghị quyết số 1514 (XV) ngày 1/4/1960 của Đại Hội đồng Liên Hợp Quốc. (1) Ấn Độ cũng đã được Anh trả lại độc lập cho tiểu lục địa này vào năm 1947. Riêng ở Bắc Mỹ thì căn cứ theo Hòa ước Véc-xai (9 - 1783), Anh công nhận nền độc lập của 13 thuộc địa ở Bắc Mĩ. (2). Tất cả những quốc gia thuộc địa nêu trên đã giành lại được nền độc lập mà không phải cần đến đảng cộng sản.
Mời đọc thêm

Thứ Tư, 9 tháng 8, 2017

Công an láo khoét trong kịch bản Thanh Đầu Thú


Vũ Đông Hà - Trong cuốn phim ngắn củn Trịnh Xuân Thanh đầu thú được trình chiếu bởi Bộ Công an mà mới ngày trước đó ông Bộ trưởng tuyên bố ngu ngơ (hay láo lếu) - không biết gì; có nhiều điều cần phải xét lại và đặt câu hỏi cho cuốn phim này. Nhìn lại chỉ để thấy rõ thêm bản chất lừa đảo của những tên công an mang máu côn đồ bị dân gọi là côn-an này.

Chỉ có 2 trường hợp "Thanh ở nơi nào" trong gần một năm qua:

1. Lẫn trốn trong 1 nơi nào đó tại Việt Nam;

2. Vượt biên trốn ra nước ngoài.

Nếu là (1):

- An ninh cộng sản thường tự cho mình là đội quân xuất sắc trong nghiệp vụ tình báo, truy nã, có một mạng lưới an ninh + mafia + côn đồ + dân phòng + "tình báo nhân dân" bao trùm khắp nước, đã quá tệ trong việc truy nã một người "nổi tiếng", ai cũng biết mặt, mọi quan hệ của hắn với người thân, bạn bè, cộng sự đều có thể nắm được.
Mời đọc thêm

Thứ Ba, 8 tháng 8, 2017

Bắt giam Trầm Bê, Nguyễn Phú Trọng bắt đầu cuộc càn quét mới nhắm vào cánh Ba X

Danlambao - Sau khi bắt lại được con ruồi xanh Trịnh Xuân Thanh, ngay lập tức - vào sáng 31/7 Nguyễn Phú Trọng triệu tập Ban chỉ đạo TƯ về phòng chống tham nhũng và tuyên bố "Lò nóng lên rồi thì củi tươi vào cũng phải cháy."Thông điệp truy cùng diệt tận được gửi đến khúc củi khô đã tuyên bố xin về làm đồ tử tế lẫn những khúc củi tươi vẫn còn bám trụ trong guồng máy "làm kinh tế" của chế độ.

Thanh củi đầu tiên được đưa vào "lò nóng lên rồi" là Trầm Bê - một đàn em thân tín của Nguyễn Tấn Dũng.

Khoảng trưa ngày 01/08/2017 C46 tức Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về kinh tế và tham nhũng của Bộ Công an đã ra quyết định khởi tố, đến khám xét nơi cư trú và bắt tạm giam Trầm Bê 4 tháng.

Trầm Bê là nguyên Phó chủ tịch HĐQT kiêm Chủ tịch Hội đồng tín dụng Sacombank. Ông từng là Phó chủ tịch Ngân hàng TMCP Phương Nam và sau đó sát nhập vào Sacombank.

Sau khi Nguyễn Tấn Dũng bị loại ra khỏi chính trường, Trầm Bê và con trai là Trầm Khải Hòa bị loại ra khỏi Sacombank vào tháng 2/2017.
Mời đọc thêm

Thứ Hai, 7 tháng 8, 2017

Đinh Thế Huynh sẽ trở thành một Nguyễn Bá Thanh hay Phùng Quang Thanh thứ 2?

Danlambao - Văn phòng TƯ đảng cộng sản vừa ra thông báo là Đinh Thế Huynh đã bị thay thế bởi Trần Quốc Vượng cho cái ghế Thường trực Ban Bí thư. Lý do được đưa ra cho sự đổi người cho ghế này là Đinh Thế Huynh bị bệnh, phải đi điều trị.

Nghe quen quen, biết đâu chừng lại giống như trường hợp "tau có chi mô!" của Nguyễn Bá Thanh!?

Vào cuối tháng 10, 2016 Đinh Thế Huynh sang thăm Hoa Kỳ. Đây là một trường hợp khá đặc biệt và hiếm hoi khi Hoa Kỳ tiếp đón một đảng viên cao cấp cộng sản, không phải là Tổng Bí thư, cũng không có một vị trí nào trong chính phủ.
Mời đọc thêm

Chủ Nhật, 6 tháng 8, 2017

Những "thắc mắc" về bản tin của Thờibáo.de - "Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc tại Đức"

Người Quan Sát - Trang tin Thờibáo.de đưa tin Trịnh Xuân Thanh đã bị Việt Nam bắt cóc tại Đức vào sáng Chủ nhật 23.7.2017 ở Berlin. Bản tin này đã được sự chú ý của cư dân mạng. Tuy nhiên, đọc kỹ bản tin thì thấy có nhiều điểm không ổn.

Những chữ in nghiêng là trích từ bài viết đăng trên Thờibáo.de

1: Trong cuộc gặp với luật sư của ông Trịnh Xuân Thanh ở Berlin ngày 31.7.2017, phóng viên Thoibao.de đã được cung cấp đầy đủ các thông tin về vụ việc nghiêm trọng này.

Ông luật sư này là ai? Tại sao không công bố tên tuổi trong một xứ tự do tại Đức?

2. Sáng Chủ nhật, ngày 23.7.2017 tại Berlin, lúc 10 Giờ 30 trong lúc đang đi dạo ở công viên Tiergarten (vườn thú) ở Berlin, ông Trịnh Xuân Thanh cùng 1 nữ cán bộ Bộ Công thương đã bị nhóm đối tượng người Việt Nam có trang bị vũ khí xông tới, dùng vũ lực khống chế bắt cóc đưa lên một chiếc xe đợi sẵn để chở thẳng sang một nước châu Âu có chung đường biên giới với Đức.

Cho dù có người chứng kiến sự việc xảy ra tại công viên, làm thế nào người nàybiết được xe chạy thẳng sang một nước châu Âu?
Mời đọc thêm

Thứ Bảy, 5 tháng 8, 2017

Ông Trịnh Xuân Thanh ra đầu thú hay bị bắt cóc?







Hương Khê  - Mấy ngày nay, thông tin về ông Trịnh Xuân Thanh cứ nhiễu loạn cả lên. Người nói đã về Việt Nam đầu thú. Có người nói còn ở nước ngoài.

Sự việc đã được sáng tỏ khi trong chương trình thời sự Đài Truyền hình Việt Nam (VTV) vào lúc 19g ngày 31/7/2017 đưa tin: “Ông Trịnh Xuân Thanh đã ra đầu thú”.

Câu hỏi đặt ra là hơn một năm nay, Trịnh Xuân Thanh bỗng dưng mất tích, sau đó Nhà Nước Việt Nam đã có lệnh truy nã quốc tế. Nay bỗng dưng lại về nước “đầu thú”? và Trịnh Xuân Thanh đầu thú hay bị bắt cóc?

Trước đó, ngày 30/7/2017, trên trang cá nhân của mình, nhà báo Huy Đức, tức Trương Huy San có đưa tin: “Trịnh Xuân Thanh về mà báo chí im lặng nhỉ?" Nhà báo Huy Đức dẫn nguồn tin của tờ Thoibao.de(1),(2).

Cũng trên tờ Thoibao.de ngày 31/7/2017 đưa tin thêm; “Trong cuộc gặp với luật sư của ông Trịnh Xuân Thanh tại Berlin, phóng viên Thoibao.de đã được cung cấp đầy đủ các thông tin về việc Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc”. Tờ báo này viết: “Sáng Chủ nhật, ngày 23.7.2017 tại Berlin, trong lúc đang ở bên khuôn viên nhà riêng ở Berlin, ông Trịnh Xuân Thanh cùng 1 cán bộ Bộ Công thương đã bị nhóm đối tượng người Việt Nam với vũ khí xông vào dùng vũ lực bắt cóc đưa lên một chiếc xe đợi sẵn để chở thẳng sang một nước Châu Âu bên cạnh.

Nhận được tin, An Ninh Đức lập tức vào cuộc để điều tra nhóm người gốc Việt này và các hoạt động của họ trong thời gian vào Đức và châu Âu.
Mời đọc thêm

Thứ Sáu, 4 tháng 8, 2017

Đảng Cộng sản Việt Nam đang bách tử nhất sinh

Năm xích lô - Thời gian gần đây có những biểu hiện cho thấy đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) nhận thức nguy cơ bị đào thải ra ngoài xã hội loài người như đã xảy ra ở Đông âu. Từng là tay sai của hệ thống Xã hội chủ nghĩa (XHCN) nói chung nên họ đang cố gắng loay hoay xoay chuyển tình thế tuyệt vọng hầu mong tồn tại được ngày nào hay ngày đó để vơ vét cướp đoạt thêm cho túi tham của bản thân chớ lý thuyết, lý sự hoặc học theo gương gì đó chỉ là bình phong và lỗi thời nhưng tuyên truyền là thói quen hàng ngày như loài cà cuống chết đến đít còn cay.

- Tuy đảng CSVN (đôi khi để tránh lập lại quá nhiều, nên từ "đảng" trong bài viết được hiểu là đang nói về đảng CSVN) đã đang và sẽ bán tháo tài nguyên đất nước nhưng tài nguyên không phải vô tận; cần thời gian, đối tác và cả quyền lợi đảng viên nên nhà cầm quyền đang kiệt quệ trong tình trạng có khả năng phá sản vì nợ-ngập-miệng, nuốt nhiều hơn nói, khó có khả năng trả nợ đã vay (nợ đáo hạn) với quốc tế gần kề. Với dân thì có thể hoãn và không thèm trả (quỵt nợ) thì dân cũng đành chịu nhưng với quốc tế là bất khả thi. Một quốc gia không thể vay nợ mới để trả nợ cũ khi bất tín nhiệm và dẫu có được vay nữa thì lãi suất sẽ tăng cho dân miệt mài trả. Nghịch lý là "nhà nước tự sướng" CS vay rồi tiếm dụng hoặc chia tiền vay trong hệ thống cho nhu cầu cai trị và lợi ích cá nhân qua chiêu bài đảng lãnh đạo nhưng người dân phải trả khoản vay mà chẳng biết tại sao. Chứng minh gần nhất là Nguyễn Phú Trọng đòi dẫn độ X về nhưng có thực hiện được không thì hiện nay là số không, vấn đề là hậu quả do đảng bổ nhiệm ai gánh? Để tiếp tục cai trị đất nước trong tình trạng vay trên nợ dưới nên đảng CSVN phải tìm cách moi ngoại tệ của "kẻ thù đế quốc Mỹ (US Dollar)" và vàng trong dân vì đem Hồ tệ thanh toán thì người ta nhỏ nhẹ theo tính cách ngoại giao "đem vàng mã đi cúng ai vậy mấy ngài?".
Mời đọc thêm

Thứ Năm, 3 tháng 8, 2017

Thêm 4 công dân yêu nước bị bắt giam bởi tập đoàn Ba Đình bán nước

 Danlambao - Sáng nay 30/7, nhà cầm quyền cộng sản đã đồng loạt bắt giam một loạt những người hoạt động tại Việt Nam. 4 người bị bắt là cựu TNLT Phạm Văn Trội, Mục sư Nguyễn Trung Tôn, cựu TNLT Trương Minh Đức, cựu TNLT Nguyễn Bắc Truyển. Tất cả bị quy vào "Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền" theo Điều 79 của Bộ luật Hình sự. 

Theo nguồn tin từ gia đình, khoảng 10h30, hơn 30 côn an xông vào nhà đọc lệnh khám nhà và lệnh bắt ông Phạm Văn Trội. Khi ấy trong nhà có mẹ 86 tuổi, có vợ là hai con nhỏ. Đứa lớn là Phạm Thái Dương 15 tuổi. Bé gái Phạm Huyền Diệu 11 tuổi. Bà Vũ Huyền Trang - vợ ông Trội, cho hay "họ khám nhà và đọc lệnh bắt, đến khoảng 12 h 30 thì đưa anh đi. Anh Trội rất bình tĩnh. Lúc đó thì cháu Huyền Diệu rất sợ hãi nhưng không khóc. Sau khi công an đưa bố cháu đi thì cháu mới khóc. Bây giờ, cả mẹ và hai đứa con tôi đều hoảng loạn và khóc rất nhiều. Tôi không biết thế nào nữa. Lần này là lần tù thứ hai của chồng tôi rồi".
Mời đọc thêm

Thứ Tư, 2 tháng 8, 2017

Bộ Quốc phòng CSVN trả đũa Shepharmedia!?



Danlambao - Sau khi trang Shepharmedia.com đăng bài viết Can the US get a foot in Vietnam’s door? của tác giả Wendell Minnick trong đó "bật mí" cho dư luận việc các quan chức quốc phòng CSVN yêu cầu hối lộ 25% trong dịch vụ mua vũ khí, trang Shepharmedia.com đã không thể truy cập được trong nhiều giờ.

Từ tối thứ 4 đến khoảng 5 giờ chiều ngày 27/07/2017 giờ Việt Nam, nhiều bạn đọc từ các quốc gia khác nhau trên thế giới cho biết đã không truy cập được vào trang Shepharmedia để tham khảo bài viết.

Ngày hôm qua Danlambao cũng đã dựa vào thông tin của Shepharmedia để gửi đến bạn đọc bài viết: "Một cách "hoạt động kinh tế" KHÁC của quân đội: các ông phải hối lộ chúng tôi 25% tiền mua bán vũ khí".

Cho đến nay Bộ Quốc phòng vẫn không có bình luận gì về lời kết án các quan chức quân đội CSVN đòi tiền hối lộ và dùng các bà vợ của họ để rửa tiền tại Singapore.
Mời đọc thêm

Thứ Ba, 1 tháng 8, 2017

Một cách "hoạt động kinh tế" KHÁC của quân đội: các ông phải hối lộ chúng tôi 25% tiền mua bán vũ khí

Danlambao - Một cuộc họp giữa các quan chức Bộ Quốc phòng CSVN và giới kỹ nghệ vũ khí Hoa Kỳ đã chấm dứt đột ngột khi những quan chức trong Bộ Quốc phòng cộng sản cho biết tất cả mọi buôn bán vũ khí cho Việt Nam phải được cắt ra ra 25% tổng số tiền để cho vào túi riêng của các quan chức CSVN ("an arms sale would require ‘25% off the top").

Cuộc họp được diễn ra vào tháng 5 trong khung cảnh của Cuộc Triển Lãm và Hội Nghị Quốc Phòng Hàng Hải 2017 (Maritime Defence Exhibition & Conference 2017) tại Singapore.

Một nhân vật cao cấp trong giới buôn bán vũ khí Hoa Kỳ tham dự buổi họp đã chia sẻ thông tin trên với Shephard Media - một cơ quan truyền thông chuyên cung cấp những thông tin công nghệ cho lãnh vực kinh doanh về phòng thủ không gian, hàng hải và huấn luyện quân đội.

Một nguồn thứ hai khác tại Singapore cũng cho Shephard biết là các quan chức cộng sản Hà Nội sau đó đã dùng các bà vợ của họ để rửa tiền tại Singapore.
Mời đọc thêm

Thứ Hai, 31 tháng 7, 2017

Các quan chức tìm đường rút êm sau khi màn lừa đảo và âm mưu nhận chìm chất thải độc hại từ nhà máy Nhiệt điện Vĩnh Tân của Tàu bị lộ

Vũ Đông Hà - "Thay vì mình nhận chìm vật chất sau nạo vét như thế thì có thể chọn nhiều giải pháp khác nữa, chứ không nhất thiết phải nhận chìm ra biển. Chẳng hạn sử dụng nó làm kè để chống sạt lở bờ biển..." (1)

Tuyên bố trên của Nguyễn Mạnh Hùng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh Bình Thuận xem ra rất hợp tình, hợp lý, nhưng cũng chính vì sự hợp tình/lý ấy lại làm lộ rõ toàn bộ màn lừa đảo có hệ thống của Bộ Tài Môi, Cty Vĩnh Tân và các quan chức Bình Thuận.

Lý do:

1. Nếu toàn bộ 1 triệu m3 gồm 80% cát, 20% bùn thì đúng ra ngay từ đầu đã phải thực hiện phương án đơn giản, có lợi, không làm hại môi trường sinh thái biển như Nguyễn Mạnh Hùng đến bây giờ mới đề nghị.

2. Ngược lại Cty Vĩnh Tân đã cấu kết với Công ty Cổ phần Tư vấn xây dựng cảng biển Việt Nam để thảo ra một bản dự án mạo danh 3 chuyên gia đứng tên trong thành phần soạn thảo là Ts Nguyễn Tác An, Thạc sĩ Nguyễn Ngọc Bảo Trâm và Thạc sĩ Lê Thị Vân Linh (2). Tại sao?
Mời đọc thêm

Chủ Nhật, 30 tháng 7, 2017

Thông điệp của Trưởng Phái đoàn Liên minh châu Âu (EU) tại Việt Nam về việc kết án bà Trần Thị Nga (blogger Thúy Nga).

European Union in Vietnam - Việc kết án tù 9 năm giam đối với bà Trần Thị Nga vào ngày hôm qua sau khi bà biểu đạt ý kiến của mình về các quyền lao động và đất đai một cách ôn hòa đã mâu thuẫn trực tiếp với Tuyên ngôn Quốc tế về Nhân quyền và Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị mà Việt Nam là một nước thành viên, trong đó các quyền tự do ý kiến và tự do biểu đạt là những quyền căn bản, không thể thiếu đối với phẩm giá và sự mãn nguyện của mỗi cá nhân, cũng như đã được nêu trong Điều 25 của Hiến pháp Việt Nam. Sẽ là công bằng nếu bà Trần Thị Nga được trả tự do một cách vô điều kiện.

Quyết định của các cơ quan thẩm quyền Việt Nam không cho phép các đại diện của Phái đoàn EU cũng như của các đại sứ quán các nước thành viên EU quan sát phiên xét xử đã đặt dấu hỏi về sự minh bạch của quá trình xét xử. 
Mời đọc thêm

Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2017

Giới hoạt động phẫn nộ trước bản án nặng của nhà hoạt động Trần Thị Nga (Thúy Nga)

Trần Thị Nga - tranh Tuấn Khanh


Dương Đại Triều Lâm (MLBVN) - 9 năm tù giam, 5 năm quản chế là bản án mà tòa án tỉnh Hà Nam đã tuyên phạt đối với nhà hoạt động Trần Thị Nga trong phiên tòa sơ thẩm kết thúc vào chiều 25/7.

Thông tin về bản án tù nặng nề và phi nhân đối với nhà hoạt động có 2 con nhỏ này đã nhanh chóng lan truyền trên mạng xã hội. Nhiều nhà hoạt động xã hội, vận động dân chủ tại Việt Nam đã bày tỏ thái độ phẫn nộ và lên án nhà cầm quyền.

Cựu TNLT Trần Minh Nhật (Nghệ An): "Bản án dành cho chị Thúy Nga thể hiện rõ sự phi nhân tính của chế độ với một bà mẹ đang nuôi hai con nhỏ và sự lo sợ của nhà cầm quyền trước sức mạnh của những người bình thường vùng lên đấu tranh. Bản án là một sự tính toán nhằm bịt miệng một người phụ nữ can đảm. Nhưng tôi nghĩ chính sự im lặng trong lao tù lại là một lời nói vang vọng có sức thuyết phục cao hơn".
Mời đọc thêm

Thứ Sáu, 28 tháng 7, 2017

Phiên tòa xử Trần Thị Nga: bi hay hài kịch?


Từ Thức - Các ông lại diễn trò. Trơ trẽn. Xử án nhưng cấm không cho ai coi. Các ông biết kịch mình diễn quá dở? Trong khi giặc Tầu đe dọa ngoài khơi, quân ta chưa đánh đã chạy, các ông không có gì khẩn cấp hơn là mang một người đàn bà tay không, với hai đứa con dại ra xử. Hành hạ một người đàn bà dễ hơn là đánh giặc. "La vengeance est une justice sauvage" ("Sự trả thù là một công lý man rợ" - Francis Bacon). Cũng chẳng phải là một sự trả thù, vì có thù oán gì đâu? Trần Thị Nga hay Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh chỉ bày tỏ một chút lòng với đất nước, đang bị lấn chiếm mỗi ngày. Trên đất, trên rừng, trên biển.

Các ông quan tòa, khi đọc bản án người ta viết sẵn, có một chút áy náy, một giây bứt rứt? Mười năm cho Mẹ Nấm, người đã nói những điều chính các ông nghĩ, nếu còn lương tri. Chính các ông nói, nếu có can đảm. Tội của Mẹ Nấm, bà Nga? Viết báo, biểu tình chống Tàu, chống Formosa, giúp dân bị cướp đất, cướp nhà khiếu kiện. Trước khi bi giam, bà Nga đã bị côn đồ, tay sai của bạo quyền dùng gậy sắt đánh gẫy tay, gẫy chân. Công an cấm hàng xóm mang hai đứa con dưới 12 tuổi lên thành phố kiếm cơm ăn, khi nhà bà bị phong tỏa.
Mời đọc thêm

Thứ Năm, 27 tháng 7, 2017

Tiền/vàng & nước mắt






Tưởng Năng Tiến - "Vấn đề với chủ nghĩa xã hội là tới lúc nào đó nó sẽ dùng hết tiền của người khác." - Margaret Thatcher

Chừng mười năm trước, tôi tình cờ đọc được một bài báo ngắn (“Tuần Lễ Vàng 1945”) của Trà Phương - trên trang Vnexpress, số ra ngày 13 tháng 10 năm 2010 - mà cứ cảm động và bâng khuâng mãi. Xin ghi lại nguyên văn, cùng hình ảnh, để chia sẻ với mọi người:

“Sau khi giành độc lập, đất nước gặp nhiều khó khăn về tài chính, 4/9/1945 Bác Hồ đã phát động Tuần lễ Vàng kêu gọi mọi người ủng hộ ngân sách quốc gia. Trong tuần lễ này, giới công thương có đóng góp nhiều nhất.

Một số bức ảnh về Tuần lễ Vàng đã được Nhà sử học Dương Trung Quốc sưu tầm trong một chuyến công tác tại Pháp mới đây. Theo ông Dương Trung Quốc, ngay sau khi từ chiến khu lần đầu tiên về Hà Nội, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chọn nơi ở và làm việc tại ngôi nhà số 48 phố Hàng Ngang. Đây là nơi ở của nhà tư sản Trịnh Văn Bô, một người thuộc vào hạng giàu nhất Việt Nam lúc bấy giờ.
Mời đọc thêm

Thứ Tư, 26 tháng 7, 2017

Babui - Lao động thối mồm

Lương tiền Hồ nhưng đô la tiền tỷ
Ai giàu bằng bọn đầy tớ nhân dân
Từng bước một nhớ làm theo bài bản
Lương mua bèo, mua cám xú nuôi heo
Heo nuôi thúc, nhanh tay sang kiếm lãi
Tậu ô tô chuyên đi chở trứng gà

Đem về ấp "đại trà" gà công nghiệp
Vài tháng sau gà đẻ trứng đầy nhà
Bán lấy trứng quy đô la bỏ túi
Túi nặng tiền rủng rĩnh tậu dinh cơ
Mời đọc thêm

Thứ Ba, 25 tháng 7, 2017

Lấy thúng úp voi

Nguyên Thạch - Thành ngữ Việt Nam có câu lấy thúng úp voi để ám chỉ hành động cố tình che đậy những sự thật, những việc to lớn không thể nào che đậy được. Ngày xưa khi phương tiện thông tin còn bị giới hạn, Hồ Chí Minh và đảng cộng sản muốn nói gì thì nói, muốn vẽ gì thì cứ vẽ rồi dùng phương tiện truyền thông chủ yếu là bằng miệng, mà miệng đời thì luôn “tam sao thất bổn”, bởi:

Lưỡi không xương nhiều đường lắt léo
Môi không vành mó méo tứ tung.

Câu ca dao thành ngữ này nói về người thiếu trung thực, điêu toa, lật lọng, thường còn được nói ngắn gọn là: “Lắt léo và miệng lưỡi”.

Cuộc đời thực của Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh còn quá nhiều dấu hỏi chứ phải đâu riêng gì một cái tên! "Huyền thoại Hồ Chí Minh" được hình thành trong vô thức dân gian mà Carl Gustav Jung gọi là vô thức tập thể. Nhưng nó cũng có phần được hình thành một cách hữu thức bởi một số cán bộ gần gũi "cụ Hồ". Nghĩa là một phần cuộc đời Hồ Chí Minh đã được huyền thoại hóa. (1)

Người dân Kim Liên đồn rằng Nguyễn Sinh Huy (hay Nguyễn Sinh Sắc, cha đẻ của Hồ Chí Minh) không phải là thuộc dòng máu mủ của dòng họ Nguyễn Sinh làng này. Mà là con của một người khác: Ông đồ nho cử nhân Hồ Sĩ Tạo.

Rất nhiều mẩu chuyện về Hồ Chí Minh do ĐCS cùng các đồ đệ của ông tâng bốc, thêu dệt ra cũng có, hoặc do chính bản thân ông tự vẽ vời ra để tự ca ngợi, đề cao chính ông cũng có. Hãy đơn cử một vài thí dụ:
Mời đọc thêm

Thứ Hai, 24 tháng 7, 2017

Nhận diện mặt nội thù






Phạm Trần - Bây giờ là Thế kỷ 21 mà người Cộng sản Việt Nam (CSVN) vẫn suy tư và hành động như khi họ còn ăn hang ổ chuột để lừa dân vào “kháng chiến chống Pháp dành độc lập” và “chống Mỹ cứu nước”. Có muôn vàn chuyện để chứng minh, nhưng chỉ cần nêu ra vài chủ trương rất độc tài, lạc hậu và kệch cỡm để thấy đảng CSVN đã bị tụt hậu sau lưng thế giới đến mấy chục năm.

Đó là khi người Cộng sản muốn che giấu tham quyền cố vị thì họ đòi việc gì cũng phải do “đảng lãnh đạo” và “nhà nước quản lý” cho phù hợp với chủ trương đảng cầm quyền là “yêu cầu tất yếu của lịch sử”. 

Chả có lịch sử Việt Nam nào đã cho phép đảng CSVN khua môi như thế. Đảng đã tự chiếm quyền làm chủ đất nước của dân để cai trị dân chứ có người dân Việt Nam nào đã bỏ phiếu hay trao quyền cai trị cho đảng đâu.

Ngay cả khi Hồ Chí Minh viết trong Di chúc năm 1969: “Đảng ta là một Đảng cầm quyền...” cũng không có nghĩa là Quốc hội của đảng CSVN được phép quy định trong Điều 4 Hiến pháp cho phép đảng “là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội”. 

Hành động của Quốc hội tước bỏ quyền tự quyết của dân là độc tài và phàn dân chủ. 

Chẳng những thế, đảng còn tự ý nhét chữ vào mồm dân để vu oan rằng: “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân ta.” (trích Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên Xã hội Chủ nghĩa - bổ sung, phát triển năm 2011).

Viết ẩu như thế chưa đủ hay sao mà nhiều cái loa tuyên truyền của Ban Tuyên giáo đảng vẫn còn bịp bợm để khoe lời ông Hồ Chí Minh nói rằng “đảng ta là đạo đức, đảng ta là văn minh”, hay “đảng bao giờ cũng đúng” để tiếp tục ép dân phải đeo vào cổ chiếc tròng Chủ nghĩa Cộng sản lạc hậu và giết người ngoại lai Mác-Lênin.

Nhưng đảng càng khua chiêng gõ mõ khoe khoang thì đảng viên càng suy thoái đạo đức nên thay vì phải “cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư” như khẩu hiệu mị dân của Hồ Chí Minh thì họ đã quay lưng lại với đảng để “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” để “thoái hóa” và “biến chất”.
Mời đọc thêm

Chủ Nhật, 23 tháng 7, 2017

Tại sao thế giới lên án ông Nguyễn Phú Trọng?

Paulus Lê Sơn - Ngày 02.11.2016, Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng bị tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) liệt vào danh sách những kẻ thù của tự do báo chí trên thế giới. Ông Trọng được liệt vào phường tội lỗi của tổ chức Phóng viên không biên giới cùng với 35 tên là kẻ thù của nền báo chí tự do.

Nguyễn Phú Trọng từ thu hẹp nền báo chí…

Có rất nhiều quan điểm và sự chỉ đạo của đảng trưởng cộng sản Nguyễn Phú Trọng về cái gọi là “quan điểm tự do báo chí” của ông Trọng. Cái cách mà ông Trọng quan tâm báo chí mang tính đảng chứ không mang tính xã hội.

Gần đây nhất, ngày 06.10.2016, Tại Đại hội Hội Nhà báo Việt Nam lần thứ X, Ông Trọng ra lệnh cho nền báo chí Việt Nam: “Người làm báo cần quán triệt đầy đủ, sâu sắc hơn nữa quan điểm báo chí là vũ khí sắc bén, là công cụ đắc lực của Đảng trên mặt trận tư tưởng. Báo chí cần góp phần đắc lực vào việc hình thành dư luận xã hội”.

“Phải có tính chiến đấu, định hướng dư luận, kiên quyết loại bỏ những tin, bài ảnh hưởng xấu đến tư tưởng, tình cảm, đời sống xã hội; đừng làm phân tâm xã hội, phân rã niềm tin”.

Và, “Báo chí phải là người đi tiên phong trên mặt trận tư tưởng, tỉnh táo, cảnh giác, lấy chính thực tiễn sinh động của đất nước đổi mới để tấn công, vạch trần những âm mưu thâm độc của các thế lực xấu, thù địch, củng cố lòng tin của nhân dân với Đảng, Nhà nước và chế độ ta”.

Tóm lại, ông Trọng ra lệnh cho nền báo chí phải là: “bản chất cách mạng, là công cụ tư tưởng, văn hóa của Đảng, là một bộ phận của sự nghiệp cách mạng do Đảng lãnh đạo. Báo chí hoạt động theo định hướng của Đảng, tích cực tham gia bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội”.

Ông Trọng lú lẫn đến mức “quên mất” cái kiến thức căn bản của báo chí là như thế nào. Báo chí là người cung cấp thông tin chính và phản hồi ý kiến về các vấn đề của công chúng. Tuy nhiên báo chí không phải lúc nào cũng chỉ giới hạn ở tìm kiếm và truyền tải thông tin. Truyền thông báo chí có thể mở rộng sang các hình thức khác như văn học và điện ảnh.
Mời đọc thêm

Thứ Bảy, 22 tháng 7, 2017

Việt Nam và Trung quốc cần phải “Tự chuyển hóa”, phải học văn minh Hoa Kỳ rất nhiều

Vũ Duy Phú - Đó là kết luận khái quát nhất. Nay chỉ nói ngay vào một sự việc cụ thể, nhân có cuộc tranh cử Tổng thống Mỹ điển hình vừa qua. Trong việc này cũng chỉ xin nói rất khái quát, bỏ qua các tình tiết lặt vặt, chi tiết, nhỏ nhặt, mẹo mực cụ thể.

Tại Việt Nam và Trung quốc, khi có chính kiến chính trị khác nhau, là đã mất đoàn kết, thậm chí đối địch, coi nhau là kẻ thù. Các phe phái trong cùng một đảng, khi tình hình thế giới và trong nước phát triển, nẩy sinh những tư duy khác nhau, nhất là khi đã đối nghịch nhau, thì dù ngoài mặt vẫn bắt tay, vui vẻ, mềm mại... song trong bụng thậm chí đã chỉ muốn tiêu diệt nhau. Chính điều đó đã dẫn đến tình trạng xã hội, và ngay nội bộ đảng lãnh đạo ở cả hai nước VN và TQ, cũng đang rối bời như hiện nay.

Còn tại Hoa Kỳ, do thể chế là Tự do Dân chủ Bình đẳng và Nhân quyền, nên có khác với thể chế Độc quyền một đảng công nông (búa liềm) toàn trị tại VN và TQ. Tại Hoa Kỳ, khi tranh cử, mọi người được tự do công khai minh bạch trình bầy chính kiến, tư duy..., họ đã dùng mọi hình thức mà Luật pháp đã cho phép để đánh bại đối phương, nhưng khi đã kết thúc thắng bại, thì họ - là hai đảng - lại tôn trọng nhau và tôn trọng kết quả. Giống hệt như thi đấu võ chẳng hạn, có thể trên sàn đấu, các đấu thủ đã nhắm thẳng vào mặt nhau mà cho những cú đấm trời giáng, thậm chi hộc máu mồm, máu mũi...,nhưng họ tôn trọng trọng tài đại diện cho luật pháp và công luận, và khi đã kết thúc rõ rồi, thì họ lại bắt tay nhau, hứa hẹn gặp nhau trên sàn đấu một dịp khác.
Mời đọc thêm

Thứ Sáu, 21 tháng 7, 2017

Đức TGM Nguyễn Chí Linh trả lời phỏng vấn và cái nhìn thô thiển của một giáo dân

Lê Thiên - Đọc bài Phỏng vấn độc quyền Đức TGM Nguyễn Chí Linh của Église d’Asie về tình hình Giáo Hội tại Việt Nam đăng tải trên các báo Công Giáo Việt Nam ngày 05-07-2017, chúng tôi ghi nhận 10 điểm then chốt từ phát biểu của Đấng cai quản Tổng Giáo phận Huế kiêm Chủ Tịch Hội Đồng Giám Mục Việt Nam (CT/HĐGMVN), như sau đây:

1. CSVN cướp đoạt tài sản: 

Đề cập tới vụ chiếm đất Đan Viện Thiên An Huế, ĐTGM Nguyễn Chí Linh thẳng thắn: “Các nhà cầm quyền đã ăn cắp tài sản của các đan sĩ, tức khu đất này, để bán cho các doanh nghiệp ngoại quốc, các doanh nghiệp du lịch… Họ chế giễu quyền lợi của các tổ chức tôn giáo, và, trong trường hợp này, các quyền lợi của Đan Viện.” Theo ngữ cảnh ở đây, từ tiếng Pháp “a volé” không thể dịch là “đã ăn cắp”. Ăn cắp là lén lấy. Đất đai ở Đan Viện Thiên An bị người ta cưỡng chiếm ngang ngược bằng bạo lực, cho nên “a volé” phải dịch là “đã cướp đoạt”, “đoạt ngang, cướp cạn” thì mới phù hợp!

2. Vết thương Mậu Thân 1968 đè nặng:

“Người Công Giáo của tổng giáo phận Huế là thiểu số và vẫn còn bị thương tích bởi các vụ tàn sát diễn ra trong cuộc Tấn Công Tết (Tết Mậu Thân 1968), nên không ai dám lên tiếng. Người ta để các đan sĩ phải tự xoay xở lấy. Và nhà cầm quyền dân sự mặc tình muốn làm gì thì làm.” KHÔNG AI DÁM LÊN TIẾNG! Ôi! Nỗi đau nào nhức nhối bằng? “Thương tích” trên “dân thiểu số Công Giáo” là thương tích gì? Chấn thương tâm lý? Mặc cảm tội lỗi? Hay mở miệng là bị đè đầu bóp cổ bịt miệng như người ta đã công khai bịt miệng Cha Nguyễn Văn Lý giữa phiên tòa? Có phải vì vậy mà ở Huế “không ai - kể cả hàng Giáo phẩm, không ai dám lên tiếng” chống lại bất công và bạo lực suốt gần nửa thế kỷ? Cái vết thương ấy hết thuốc chữa sao, khiến “nhà cầm quyền mặc tình muốn làm gì thì làm”?
Mời đọc thêm

Thứ Năm, 20 tháng 7, 2017

“Cây vẽ”, hội chứng lừa tới đỉnh

Cánh Cò - Nhìn những hàng cây bị cắt khúc, nhựa đỏ tươm ra như máu nằm lăn lóc trên đường Nguyễn Chí Thanh ai có chút lòng với Hà Nội mà không khỏi cay đắng. Chỉ cay đắng thôi bởi mọi phản ứng hình như đã tê liệt, chai cứng. Người Hà Nội hay bất cứ ai trên phần đất này chắc chắn đã và đang có cùng một thái độ: không phải việc của mình.

Có bao nhiêu người uất ức? chắc là nhiều. Dù sao thì những thân cây kia đã lớn lên, sống cùng với người dân thủ đô. Chúng là kỷ niệm lúc nhỏ, che nắng lúc vào hè và chắn gió lúc trời đông. Bao nhiêu trẻ con lớn lên theo cây và mỗi khi đi xa điều nhớ tới đầu tiên là thân cây quen thuộc im lặng đứng phơi mình trước cửa. Cây đã trở thành bạn, thành người thân, thành một phần trong đời sống của người Hà Nội và bây giờ họ đang chứng kiến chúng bị bức tử, như một quần thể nối liền sự sống và văn hóa của con người. Họ nhìn. Có người lên tiếng than thở, có người tới ôm cây, gắn lên chúng những tờ giấy than vãn. Hơn chục người ra trước nhà hát lớn cầm giấy biểu tình. Tổng cộng hết tất cả những người có phản ứng: chừng trăm!
Mời đọc thêm

Tuyên Cáo của Tuổi Trẻ Việt Nam