Nguyên Thạch - Thành ngữ Việt Nam có câu lấy thúng úp voi để ám chỉ hành động cố tình che đậy những sự thật, những việc to lớn không thể nào che đậy được. Ngày xưa khi phương tiện thông tin còn bị giới hạn, Hồ Chí Minh và đảng cộng sản muốn nói gì thì nói, muốn vẽ gì thì cứ vẽ rồi dùng phương tiện truyền thông chủ yếu là bằng miệng, mà miệng đời thì luôn “tam sao thất bổn”, bởi:
Lưỡi không xương nhiều đường lắt léo
Môi không vành mó méo tứ tung.
Câu ca dao thành ngữ này nói về người thiếu trung thực, điêu toa, lật lọng, thường còn được nói ngắn gọn là: “Lắt léo và miệng lưỡi”.
Cuộc đời thực của Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh còn quá nhiều dấu hỏi chứ phải đâu riêng gì một cái tên! "Huyền thoại Hồ Chí Minh" được hình thành trong vô thức dân gian mà Carl Gustav Jung gọi là vô thức tập thể. Nhưng nó cũng có phần được hình thành một cách hữu thức bởi một số cán bộ gần gũi "cụ Hồ". Nghĩa là một phần cuộc đời Hồ Chí Minh đã được huyền thoại hóa. (1)
Người dân Kim Liên đồn rằng Nguyễn Sinh Huy (hay Nguyễn Sinh Sắc, cha đẻ của Hồ Chí Minh) không phải là thuộc dòng máu mủ của dòng họ Nguyễn Sinh làng này. Mà là con của một người khác: Ông đồ nho cử nhân Hồ Sĩ Tạo.
Rất nhiều mẩu chuyện về Hồ Chí Minh do ĐCS cùng các đồ đệ của ông tâng bốc, thêu dệt ra cũng có, hoặc do chính bản thân ông tự vẽ vời ra để tự ca ngợi, đề cao chính ông cũng có. Hãy đơn cử một vài thí dụ: