Thứ Bảy, 28 tháng 10, 2017

Đề cử các nhân vật xuất sắc nhất năm

Hương Khê  - Hàng năm, cứ vào dịp những tháng cuối năm, theo thông lệ, người ta thường đề cử các tập thể và cá nhân có nhiều thành tích xuất sắc nhất trong năm qua. Họ phải là những người có nhiều thành tích nhất, được nhân dân yêu mến nhất, xứng đáng đại diện cho ngành hoặc địa phương mình, để được xem xét và công nhận là nhân vật xuất sắc nhất của năm. Để rồi, vào những ngày đầu năm mới, nhà nước sẽ tổ chức lễ công bố kết quả bình chọn và tôn vinh, trao giải thưởng.

Những người được bình chọn sẽ rất vinh dự và tự hào. Không những cho bản thân, gia đình và dòng họ. Mà còn là niềm tự hào cho quê hương, cho tập thể của bộ, hoặc ngành mình phụ trách. 

Nếu những năm trước chưa bình chọn, thì năm nay sẽ gom thành tích của những năm trước để đề xuất bình chọn luôn.

Thông lệ này không chỉ ở nước ta, mà nhiều tổ chức và quốc gia trên thế giới vẫn áp dụng. Như bộ môn bóng đá, người ta tổ chức đề cử và bình chọn Quả Bóng Vàng châu Âu (UEFA), Quả Bóng Vàng thế giới (FIFA) v.v... Danh sách đề cử thì nhiều. Nhưng cuối cùng, người ta rút lại và chỉ tôn vinh ba người có thứ hạng cao nhất. Đó là Quả Bóng Vàng; Quả Bóng Bạc; và Quả Bóng Đồng.

Tại Việt Nam nhiều năm qua, người ta cũng tổ chức đề cử và bầu chọn cho các nhân vật trong ngành Thể dục thể thao, mà chưa thấy mở rộng ra các bộ ngành và địa phương.
Mời đọc thêm

Thứ Năm, 26 tháng 10, 2017

Tổ Quốc

Những thanh niên Hà Nội bận áo có phù hiệu QL.VNCH trong ngày 12.4.2015 tại Hồ Gươm
Nguyễn Lộc Yên 

Bài I: Bài thơ “Tổ Quốc” thể “Thất ngôn bát cú” luật bằng là “Bài thơ thuận nghịch đọc”. Đọc xuôi từ trên xuống.

Nơi nơi bàn luận, nghĩ hưng vong?
Tổ Quốc kiên trung, vẹn núi sông 
Thời thế ngặt nghèo, đau đớn dạ!
“Nước nhà tăm tối”, xót xa lòng!!! 
Mời chào quân Hán, nguy bờ cõi?! 
Cấp cứu chài dân, liệu biển Đông?
Rời rạc giống nòi, suy thịnh gẫm?! 
Đời đời tình nghĩa, giữ gìn trông?.

Mời đọc thêm

Thứ Ba, 24 tháng 10, 2017

Bị cách chức vì liên quan thảm họa Formosa, nhưng lại được bổ nhiệm kiểm tra Formosa

Hải Âu - Rõ ràng đảng cộng sản đang làm trò cười với cách xử lý kỷ luật những kẻ đồng phạm gây ra thảm họa Formosa. Có thể nói ngoài những nhân vật thuộc Bộ Tài Môi, đảng cộng sản chính là đồng phạm dẫn đến thảm họa môi trường biển tồi tệ nhất trong lịch sử Việt Nam. Điều này chỉ chứng minh thêm một lần nữa là những Võ Kim Cự, Lương Duy Hanh hay những kẻ đã bị nhà cầm quyền cộng sản "xử lý kỷ luật" chính là những kẻ phục tùng Bắc Kinh và nắm giữ những mảng tối trong việc thực hiện dự án giết biển của Formosa...

“Lương Duy Hanh từng nắm giữ chức vụ Cục trưởng cục kiểm soát hoạt động môi trường thuộc Bộ Tài nguyên và Môi trường. Hanh cùng một số nhân vật cốt cán tại Hà Tĩnh bị dính án kỷ luật trong vụ việc gây ra thảm họa xả thải của Formosa. Tuy nhiên sau khi áp dụng hình thức kỷ luật đối với Lương Duy Hanh, cộng sản một lần nữa cho thấy tính chất của việc kỷ luật chỉ là màn kịch cơ cấu lại hệ thống nắm quyền trong đảng. Dù đã không còn chức vụ gì trong đảng nhưng Hanh vẫn được bổ nhiệm làm Phó đoàn kiểm tra Formosa với tư cách là một chuyên viên Vụ Pháp chế Bộ Tài nguyên và Môi trường” (*).
Mời đọc thêm

Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2017

Cơn bão số 10 tại miền Trung làm lộ hơn 400 cột điện làm bằng lõi thép chữ V

Danlambao - Miền Trung vốn dĩ vất vả khổ sở hàng năm vì những trận bão do thiên tai gây ra. Không những thế, thảm họa từ những đợt xả lũ do các nhà máy thủy điện cũng đã cướp đi hàng trăm sinh mạng cũng như làm thiệt hại nhà cửa, hoa màu của người dân nơi đây. Sau những trận bão, lũ, người dân miền Trung lại rùng mình bởi những công trình phục vụ dân sinh do nhà nước thực hiện lại lộ ra những cái bẫy chết người.

Hàng trăm cột điện đổ gãy sau cơn bão số 10 trơ ra phần móng với kết cấu bên trong lõi cột điện là những thanh thép chữ V. Khu vực thị xã Kỳ Anh, Hà Tĩnh là nơi tâm bão quét qua đã làm rất nhiều cột điện đổ gẩy. Điều này khiến nhiều người nghi ngại về chất lượng cột điện do công ty TNHH Khánh Vinh ở Nghệ An sản xuất.

Theo ông Nguyễn Trí Dũng, trưởng phòng kỹ thuật Công ty Điện lực Hà Tĩnh cho biết: “chúng tôi chỉ quan tâm lực đầu cột là bao nhiêu, còn chất lượng cột điện như thế nào thì đơn vị kiểm định phải hoàn toàn chịu trách nhiệm. Việc Công ty Khánh Vinh dùng sắt chữ V để sản xuất cột điện là do công nghệ của họ và được kiểm định bởi đơn vị độc lập, ngành điện không ép họ dùng sắt gì”. Ông Dũng cho biết thêm: “trong quá trình sử dụng cột điện của công ty Khánh Vinh,
chúng tôi thấy bị gãy, hư hỏng nhiều nên có khuyến cáo không đưa vào sử dụng nữa”.
Mời đọc thêm

Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

Mặt chuột

Điệp Mỹ Linh - Từ khi tiến sĩ Trần Đức Cường – nguyên Viện Trưởng Viện Sử Học Việt Nam Cộng Sản – cùng các thành viên trong Hội Đồng biên soạn “trình làng” Bộ Lịch Sử Việt Nam cho đến nay, tôi chỉ thấy vài bài “bàn ra tán vào” một cách “vô thưởng vô phạt” về việc Bộ Lịch Sử này đã công nhận Việt Nam Cộng Hòa – chính phủ miền Nam Việt Nam, trước 30 tháng 4 năm 1975 – là một thực thể và Bộ Lịch Sử này cũng không còn dùng danh từ “Ngụy quân Ngụy quyền” để miệt thị quân nhân và công chức miền Nam.

Tôi không ngạc nhiên trước sự “lơ là” của dư luận trong cộng đồng người Việt hải ngoại; bởi vì, đa số người Việt hải ngoại và tôi là những người trốn chạy khỏi ách cai trị tàn ác của Cộng Sản Việt Nam từ tháng 4 năm 1975. Chúng tôi không cần người Cộng Sản Việt Nam (C.S.V.N.) bỏ hay giữ cách gọi Ngụy quân Ngụy quyền. Người C.S.V.N. cũng không đủ tư cách và thẩm quyền để công nhận hoặc phủ nhận sự hiện diện của chính thể Việt Nam Cộng Hòa tại miền Nam Việt Nam, từ sau ngày 20 tháng 7 năm 1954 đến 30 tháng 4 năm 1975.

Việt Nam Cộng Hòa (V.N.C.H.) là một thực thể không thể chối cãi được trong hồ sơ quốc tế của hai hiệp định ngưng chiến năm 1954 tại Genève và năm 1973 tại Paris; và khi V.N.C.H. tố cáo trước công luận Quốc Tế về sự xâm lăng trắng trợn của Trung cộng vào Hoàng Sa của V.N.C.H., năm 1974.

Nếu nhóm người C.S.V.N. nào viết sử Việt Nam, tôi chỉ mong quý vị đó hãy can đảm và công bằng ghi vào lịch sử Việt Nam ba sự kiện “long Trời lở đất” – danh từ người C.S.V.N. thường dùng – mà chính quyền C.S.V.N. đã áp đặt lên sinh mạng của không biết bao nhiêu ngàn người Bắc vô tội trong chiến dịch “cải cách ruộng đất”, Nhân Văn giai phẩm và cuộc nổi dậy ở Quỳnh Lưu. 
Mời đọc thêm

Thứ Tư, 18 tháng 10, 2017

Buổi sáng đầu thu

Thy An 

trời tháng chín giọt sương buồn rơi xuống
buổi sáng nhìn mây, nỗi nhớ về tim 
bước chân mùa thu nghe thật im lìm
dàn phong đỏ dậy lên màu kỷ niệm

nghe trong gió trở về bao ước nguyện
hớp chén trà xanh nhớ chuyện cũ xưa
lãng đãng trời mây thoáng chút dư thừa
còn đọng lại lời thơ rơi xuống cỏ

giang san mấy nẻo, tim buồn mắt đỏ
rừng núi ngàn xa, nhỏ lệ tha hương 
một chút vấn vương xen lẫn tủi hờn
nghe vọng lại tiếng kêu buồn dân Việt

ngước mặt nhìn trời tấm lòng tha thiết
gửi về đâu lời nhắn nhủ chân mây
nỗi lòng quê hương chìm nổi vơi đầy
thăng trầm bằng hữu mấy phen tiễn biệt

giờ tháng chín, ta ngồi đây cạn kiệt
hồn vu vơ bên hóc đá rêu phong
nghe giọt thơ xanh nhỏ xuống trong lòng
như vẽ lại mấy bến bờ thiên mộng…
Mời đọc thêm

Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017

Trên tất cả đỉnh cao là lặng im (*)

Tuankhanh - Chứng kiến nhiều trận lũ lụt tang thương nơi xứ Việt, tôi vẫn hay tự nhắc mình phải viết một bài hát nào đó về những điều đã thấy, về những sinh linh đã tận. Ca hát thì chẳng để làm gì. Nhưng tôi mong mình cất lên được tiếng lòng như bài văn tế nhỏ cho những người cùng màu da, tiếng nói trên quê hương mình hôm nay, sao vẫn mang đầy khổ nạn. Có thể tôi chỉ hát khe khẽ thôi, vừa đủ cho những linh hồn oan khiên về quanh được chút ấm lòng.

Thế nhưng, nhiều năm trôi qua. Lũ lụt hết lần này đến lần khác. Mạng người lại vẫn chìm sâu. Tôi lại chất chồng trong ký ức của mình về ruộng vườn tan hoang, những tiếng khóc trôi dạt buồn tủi, và biết rằng mình sẽ không viết nổi một bài hát như vậy, mà chỉ còn im lặng. Sự im lặng khó tả nằm hoài trên trang giấy và suy nghĩ, như khoảng vô thanh điên loạn giữa rầm rộ ngôn từ.

Thống kê tạm của đài VOV trong ngày 15/10/2017, nói rằng đã có 60 người chết, 37 người mất tích và 31 người bị thương. Bên cạnh đó còn 189 nhà bị sập, 30.827 nhà bị ngập, 1.948 nhà phải di dời khẩn cấp, hàng chục ngàn gia súc, gia cầm chết ngập. Tháng trước, bão số 10 cũng làm 125 người chết và mất tích, thiệt hại tài vật cũng vô số.

Những con số thì vô hồn. Những nếu chỉ một lần nhìn thấy hình ảnh đứa trẻ co ro trần truồng chìm trong nước, bà cụ với đôi tay giơ lên như muốn níu lại phút giây sau cùng, bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận khoảng lặng trong lòng mình. Khoảng lặng nhắc chúng ta cũng là con người, và phải biết xót xa cho đồng loại.

Thủ tướng Phúc nói rằng “Rừng là vàng, chặt 1 cây gỗ cũng phải thắp hương lạy cây”. Nghe mà rưng rưng cho phận làm người Việt. Phải thắp bao nhiêu nén hương cho những người vừa chết đêm qua? Bao nhiêu hương thì mới ấm lại thịt da đã xanh tím của đứa bé giữa rong rêu? Bao nhiêu hương thì tiễn được nỗi niềm của cụ già khỏi dòng tức tưởi? Lời thủ tướng Phúc nói, vào ngày 14/10, cũng là những ngày tìm thấy từng xác người lây lất. Không nghe ông nghe nói gì về nạn nhân thiên tai và nhân tai, chỉ nghe ông nói bái lạy và vàng.
Mời đọc thêm

Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2017

Này công dân ơi, đứng lên đáp lời sông núi

Năm Xích Lô  - "Nhân vô thập toàn", đã là con người thì không thể hoàn hảo, đó là nói về phương diện cá nhân; một nhà nước có thực sự hoàn hảo không là câu hỏi thực tế nhất. Chắc chắn, theo truyền thông khái quát hoặc lịch sử chính thống là đến nay chưa từng có trên trái đất chúng ta đang hiện diện. Tất cả chế độ nào đang có mặt trên địa cầu này đều có khuyết điểm, vậy những gì người dân chỉ ra sự sai trái và nhẹ nhàng hơn là khuyết điểm của cơ chế lại bị quy kết tội là tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt gian cho thấy chế độ phục vụ cho ai và càng chứng minh một chế độ độc tài gian ác. Có gì mâu thuẫn giữa góp ý phê bình và tuyên truyền chống thứ gì đó?

Kính thưa quý bạn đọc, chúng ta không chấp nhận áp đặt một tư tưởng nào vì chúng ta tôn trọng tự do, từ đó chúng ta càng dị ứng với thói độc tài gian ác của cộng nô. Đảng mang tính nội bộ, nhà nước là tổng thể nhưng cấm đoán suy tư của công dân là sai nguyên tắc. Đảng viên hay người được đảng đề cử có trách nhiệm khoác danh nhà nước nhưng nên nhớ công dân đều bình đẳng trước pháp luật mới chứng tỏ sự công bằng trước pháp luật. Nếu không thì Hiến/luật pháp chỉ là giẻ rách. Như đã nói trên, tất cả đều có mặt phải và trái, vậy tại sao cấm đoán người dân nói lên mặt trái của nhà nước/đảng? Đảng có quyền nói, dân phải câm nín?
Mời đọc thêm

Thứ Bảy, 14 tháng 10, 2017

Bàn sơ lược về nhận thức và đấu tranh







Nguyễn Trọng Dân  - Bạn có bao giờ tự hỏi tại sao đất nước Việt Nam của bạn còn quá nghèo đói lạc hậu không? Bạn có bao giờ tự hỏi tại sao bạn kiếm sống quá khốn khó? Bạn có bao giờ tự hỏi tại sao nhân viên của nhà nước, cán bộ Đảng viên Cộng Sản thì giàu quá trong khi bạn và gia đình bạn thì kiếm sống chật vật không? Bạn có bao giờ tự hỏi tại sao chế độ XHCN lại cần rất nhiều công an? Bạn muốn lên thành phố kiếm sống tại sao lại cần phải lo lót hộ khẩu? Tại sao đất đai của bạn bị nhà nước lấy đi, hay cưỡng chế thu hồi, bạn không thể nào chống lại? v.v...

Hàng trăm hàng ngàn câu hỏi như thế có hiện ra trong đầu bạn mỗi ngày hay bạn chẳng bao giờ tự hỏi?

Bạn có bao giờ ước gì đất nước bớt giấy tờ, thủ tục? Bạn có bao giờ ước gì Việt Nam mình đừng bị Trung Cộng làm nhục, hà hiếp nữa? Bạn có bao giờ ước gì đàn bà Việt Nam không bị nhơ nhuốc nghèo đói phải đi làm gái mãi dâm xứ người? Bạn có bao giờ muốn mình được tự do sáng chế phát minh làm giàu như chủ tịch hãng Apple Steve Job? Bạn muốn mình có thể sản xuất phim không cần lo nhà nước bắt bớ kiểm duyệt? Bạn có bao giờ ước công ty Formosa cút khỏi Hà Tĩnh để cá dân mình ăn không còn bị nhiễm độc nữa không? v.v...

Hàng trăm ngàn điều ước như thế hiện ra trong đầu bạn mỗi ngày hay bạn chẳng bao giờ ước ao điều gì cả?

Vậy thì làm sao những câu hỏi của bạn được trả lời và những ước vọng xã hội của bạn thành hiện thực? 

Điều đầu tiên căn bản là bạn phải có nhận thức bằng cách đặt câu hỏi trong đầu cho mọi thứ, cho mọi sự việc, cho mọi hiện tượng diễn ra xung quanh bạn.
Mời đọc thêm

Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2017

Bài điếu văn cho mẹ Việt Nam

Nguyên Thạch - Tuy không bi quan, không yếm thế nhưng các bạn nên thông cảm rằng trong tận cùng của nỗi đau lo sợ mất nước, đưa đến thảm cảnh dân tộc phải bị chìm ngập trong vũng lầy đầy đau thương…Nếu tất cả người Việt không vùng dậy để cứu lấy non sông, nếu Thượng Đế không đoái hoài đến đất nước cùng dân tộc này thì các bạn hãy xem đây như một bài Điếu Văn cho mẹ Việt Nam trong khi mẹ hãy còn đang hấp hối trong cơn bệnh trầm kha.

Còn non 3 năm nữa. Vâng, còn non 3 năm nữa là đến kỳ hạn phải thực thi những điều khoản mà Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười cùng Phạm Văn Đồng đại diện cho Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) một lũ phản quốc và bán nước đã ngầm ký kết với thiên triều Tàu cộng mà cho đến giờ này cả 2 bên vẫn còn giữ kín trong vòng tối mật.

Với tập đoàn Hán phiệt đầy tham vọng và mưu lược, cộng với sự nối giáo tiếp tay của bọn hèn mạt ĐCSVN, chúng đã mang đại họa đến cho toàn dân tộc Việt Nam. Giờ đây, hỡi những ai còn mê muội, còn bị ru ngủ, còn đặt niềm tin vào một bè lũ gian trá, điếm hèn mà thờ ơ với vận mạng của đất nước thì hãy mau tỉnh ngộ, sự tỉnh ngộ tuy muộn màng nhưng vẫn còn hơn không.
Mời đọc thêm

Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

Bắt Dũng Phi Hổ: Công an Nghệ An bỏ của chạy lấy người

Những tang vật công an Nghệ An bỏ lại
Nguyễn Tường Thụy - Cựu Tù nhân Lương tâm Nguyễn Viết Dũng (nickname facebook là Dũng Phi Hổ) bị bắt lại vào lúc 12 giờ trưa ngày 27/9/2017.

Chỉ vài phút sau, thông tin về việc Dũng bị bắt được bạn bè anh đưa lên mạng xã hội.

Theo đó, vào lúc 12 giờ, khi Nguyễn Việt Dũng đi ăn trưa cùng bạn ở xã Quỳnh Ngọc, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An thì anh bị một nhóm mặc thường phục bắt lên xe và đưa đi. Có trang còn kể rõ nhóm này có khoảng 10 tên, đi trên 1 chiếc xe 7 chỗ và 3 xe máy.

Như vậy, trong đợt bố ráp mạnh nhất trong gần 2 tháng nay, Nguyễn Viết Dũng là người thứ 6 bị bắt (trước đó là Phạm Văn Trội, Nguyễn Trung Tôn, Trương Minh Đức, Nguyễn Bắc Truyển, Nguyễn Trung Trực và Nguyễn Văn Túc). Tất cả đều là cựu Tù nhân Lương tâm.

Thông tin này lập tức được đăng rộng rãi trên các trang facebook và blog.
Mời đọc thêm

Thứ Tư, 11 tháng 10, 2017

Chuyện một bức ảnh

Tuankhanh - Những bức ảnh luôn ẩn sau đó là những câu chuyện dài. Bức ảnh hôn lễ đơn giản được nhìn thấy vào tháng 10/2017 của cô gái Nguyễn Thanh Loan cũng vậy.

Ít ai biết rằng trước một đám cưới ấm áp và đơn sơ này tại một khuôn viên nhà thờ nhỏ ở Quận 11, Saigon, Loan đã trãi qua biết bao sự kiện nhọc nhằn đến khó tin.

Vốn là thành viên của nhóm Vì môi trường, Loan luôn bị chính quyền địa phương gây khó khi trở thành người lên tiếng về các vụ ô nhiễm sông nước, chặt cây xanh... cuộc sống của cô giáo trẻ này không còn bình yên nữa. Cô không thể dạy trẻ được nữa nên quay về mở lớp kèm thêm ở nhà cho một vài gia đình quen biết.

Tháng 3/2017, sự kiện ấu dâm đầy tai tiếng và nhiều tình tiết mờ ám ở trường Lương Thế Vinh, Thủ Đức diễn ra. Ấu dâm cũng là một loại ô nhiễm của đời sống xã hội mà, nên Loan cùng vài người mẹ cùng đến giơ khẩu hiệu yêu cầu bảo vệ trẻ em trước cổng trường. Những người phụ nữ này bị công an Thủ Đức ập đến giải tán. Người thì bị bắt, người thì bị đánh và xé khẩu hiệu. Riêng Loan thì bị quẳng lên một chiếc xe tải nhỏ, bắt về đồn. Cú xô đẩy và ném thô bạo đến mức Loan bị đập đầu vào thành xe, hôn mê.
Mời đọc thêm

Thứ Ba, 10 tháng 10, 2017

Việt Nam Cộng Hòa và người lính

Nguyên Thạch  - Người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa, các anh là những đứa con yêu của Tổ Quốc, của Tự Do và Nhân Bản. Cho dẫu hôm nay các anh còn sống trong sự tàn tạ như một phế nhân hay đã chết trong niềm đau tức tưởi căm hờn thì các anh vẫn luôn là những chàng trai kiêu hùng của nước Việt.

Thật sự cho dẫu có nói muôn triệu lần đi nữa thì cũng vẫn chưa nêu hết được ý nghĩa sự hy sinh của người lính thuộc quân lực Việt Nam Cộng Hòa trong thời chinh chiến, một thời mà các anh là những người chiến sĩ đã quên thân mình để xả thân chiến đấu một cách hào hùng cho quê hương miền Nam được ấm no hạnh phúc, cho một thể chế Tự Do Dân Chủ đầy Nhân Bản.

Dòng trôi của đời sống giờ đây đã hội đủ yếu tố thời gian để giải mã hầu hết những gì mà cuộc chiến cần phải giữ bí mật. Ngày hôm nay người dân trên cả hai miền đất nước cũng như thành phần trong quân ngũ còn hiện hữu mặc dù đã luống tuổi, nhưng đa số dường như đã hiểu được mục đích cùng ý nghĩa của cuộc chiến đấu vừa qua.

Những người còn sống đã hiểu, tôi hy vọng rằng những người nằm xuống cũng đã nhìn thấy được, bởi vong hồn của những người đã ra đi vĩnh viễn cho chính nghĩa đầy tính đạo lý này thì chắc hẳn là những vong linh.

Người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa, các anh là những đứa con yêu của Tổ Quốc, của Tự Do và Nhân Bản. 

Cho dẫu hôm nay các anh còn sống trong sự tàn tạ như một phế nhân hay đã chết trong niềm đau tức tưởi căm hờn thì các anh vẫn luôn là những chàng trai kiêu hùng của nước Việt. 

Những đứa em thuộc thế hệ đi sau, nguyện noi bước đàn anh để tiếp tục trên con đường chiến đấu cho một Việt Nam Độc lập Dân Chủ Tự Do Nhân Bản và Hưng Thịnh hầu an ủi cho vong hồn các anh nơi chín suối cũng như ân cần chia sẻ cho những người lính bất hạnh còn lại trong hoang phế nhọc nhằn. 

Mời đọc thêm

Thứ Hai, 9 tháng 10, 2017

Đến ị mà anh Hải Cẩu cũng không cho



Danlambao - Chuyện kể rằng Hồ Chí Minh có một chú Cẩu tên Hải. Chú cẩu này đang tả xung hữu đột khắp nơi trên địa bàn quận Nhất để thực hiện ước mơ biến quận Nhất của Hồ Chí Minh thành Singapore. Đã nhiều tháng qua chú cẩu tên Hải đem quân đi đập, phá, hốt, cẩu những nơi mà chú thấy ngứa mắt. Đi đến đâu chú Hải cẩu cũng để lại ấn tượng mạnh mẽ trong quần chúng.

Có nơi người buôn bán chửi chú Hải cẩu là đồ khốn nạn. Cái xe hủ tiếu, xe bánh mì hay cái tủ thuốc lá của người ta để trước nhà bao nhiêu năm qua không sao. Bỗng dưng nay lại nằng nặc đòi hốt, cẩu về kho mà không hề thông báo trước. Có nơi người dân chửi chú Hải cẩu là thằng đầu tôm, phân lộn lên đầu. Cái bậc thềm của toà nhà ngự trị cả trăm năm không hề gây cản trở gì. Thế mà Hải cẩu quyết đập, phá cho bằng được. Rồi đến cánh tài xế và chủ xe cũng nguyền rủa chú Hải cẩu rằng quá đáng. Người ta mới dừng xe chứ không đậu xe vậy mà cứ khăng khăng bắt người ta đóng phạt vì lỗi đậu xe trên vỉa hè. 

Vậy đó nên danh tánh của chú Hải cẩu ngày càng nổi lềnh bềnh trên các lều báo nhà nước cũng như trên các diễn đàn mạng xã hội. Thế nhưng có vẻ như Hải cẩu vẫn muốn tiếng tăm của mình ngày càng bay cao, bay xa, bay sâu vào quần chúng. Tiếng tăm ấy phải lan tỏa đến khắp hang cùng ngõ hẻm, các hàng ăn, quán nước và kể cả cái tolet cũng thấy được dáng dấp của Hải cẩu. 

Và mới đây hình ảnh của Hải cẩu một lần nữa trở thành để tài gây bão mạng xã hội khi ra lệnh đàn em của mình xử phạt một anh tài xề lái taxi. Lý do Hải cẩu phạt anh tài xế này chỉ vì anh đậu xe trong khuôn viên của cây xăng đặng đi ị. Anh tài xế cho rằng hải cẩu quá đáng vì anh ta đau bụng, tìm mãi mới có được chỗ để “giải quyết”. Giải thích mãi mà Hải cẩu không chịu tin và cho rằng anh tài xế này tự nói ra thôi. Đến lúc này anh tài xế đã mời Hải cẩu vào trong bồn cầu để kiểm chứng nhưng mọi lời giải thích đều trở nên vô nghĩa với Hải cẩu. Cuối cùng anh tài xế vẫn bị cẩu xe và đương nhiên sẽ phải đóng phạt vì mắc cái tội đau bụng trên địa bàn của Hải cẩu.

Mời đọc thêm

Chủ Nhật, 8 tháng 10, 2017

Tiến trình chế biến quỷ Hồ thành bồ tát của CSVN

Le Nguyen - Lần theo dấu vết của Hồ, thập thò thoáng ẩn thoáng hiện trong lịch sử đảng CSVN, trong Hồ Chí Minh toàn tập, trong Hồ Chí Minh Biên Niên Sử và kiên nhẫn lục lọi tìm tòi trong kho tài liệu của tuyên giáo trung ương đảng, của các nhà “Hồ Chí Minh học.” Nhờ vào đó mà cộng đồng mạng xã hội mới phát hiện ra, Hồ là tên cộng sản quốc tế trăm tên nghìn mặt và mỗi một cái tên là thể hiện nhiều bộ mặt nhớp nhúa, ghê tởm khác nhau:

Với tự truyện “Những mẩu chuyện về cuộc đời của Hồ Chủ Tịch” thì Hồ nhập vai nhà báo Trần Dân Tiên hỏi chuyện bác Hồ - người tự diễn tả là không thích nói về bản thân nhưng Trần Dân Tiên cũng kịp tự phong cho Hồ là “cha già dân tộc”.

Với tự truyện “Vừa đi đường vừa kể chuyện” thì Hồ đóng vai T. Lan không rõ phái tính, làm cán bộ tháp tùng đi công tác kiêm làm tà lọt điếu đóm, hóng hớt nghe chuyện bác Hồ “khiêm nhường, từ tốn” kể lại cuộc đời bôn ba hoạt động cách mạng của bác Hồ, tự T. Lan.

Với bài chính luận “Địa chủ ác ghê” thì Hồ lấy bút danh C.B. thể hiện tài bịa chuyện, tố điêu giết bà địa chủ yêu nước Nguyễn Thị Năm Cát Hanh Long, người có cả gia đình tham gia góp công góp của, có công không nhỏ trong kháng chiến chống Pháp - bịa rất thành thục.

Với tiểu truyện “Giấc ngủ mười năm” thì Hồ biến thành nhà văn Trần Lực bịa chuyện lính Pháp bắt cha đẻ hãm con gái ruột, con trai hiếp mẹ đẻ mình và những chuyện ghê tởm phi cầm, phi thú không ai có thể tưởng tượng ra được nhưng với tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh thì rất bình thường trong cuộc đời làm tay sai cho cộng sản quốc tế.

Tuy nhiên đó chỉ là trò ném đá giấu tay nhỏ lẻ của Hồ Chí Minh, tên cộng sản khát máu không còn tính người và không ai phát hiện ra được trong thời đại loa đài, chỉ có cái loa là vui thôi! Chuyện giả danh để tự sướng hay giả danh bịa ra tội để giết người là bản quyền của Hồ mà đám cháu ngoan thừa hưởng, phát huy từ lúc Hồ còn sống cho đến lúc Hồ chết.
Mời đọc thêm

Thứ Bảy, 7 tháng 10, 2017

Dấu hiệu cho thấy tinh thần Quốc Gia VNCH đang phục sinh

Phái đoàn T.S.Q. Vũng Tàu tham quan trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam tại Đà Lạt vào năm 1968.
Cánh Dù lộng gió - VNCH đã bị thay tên đổi họ bằng cái đuôi dài thòng. Khi tổng bí thư Lê Duẩn chôn sống Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa do chủ tịch Hồ Chí Minh khai sinh ra ngày 2/09/1945.

Sau ngày 30/04/1975 VNCH do 2 tổng thống nền đệ nhất và đệ nhị lãnh đạo đã bị CSVN chôn vùi, bôi nhọ và gán ghép cho cái từ chế độ ngụy quân, ngụy quyền, tay sai, cho ngoại bang, rước đế quốc Mỹ vào giết hại dân lành.

Có đúng vậy không, câu trả lời chắc giờ này mọi người ai cũng đã có câu trả lời.

Một chế độ từ chính phủ đến quân đội đều có một mẫu số chung là làm cho dân giàu nước mạnh, không như chính phủ trong hang Pắc Pó chui ra, một thời gian nói ngược lại "nước giàu, dân mạnh" bị mọi người chê cười bây giờ mới nói ngược trở lại như VNCH.

Có thật là nước giàu dân phải mạnh như câu nói của CSVN không hay đất nước càng ngày càng lụi dần, dân càng ngày càng đau bệnh, mỗi giường trong bệnh viện Sài Gòn có khi nhét cả 3 người nằm, nhiều nhất là bệnh viện Ung Bứu, từ trẻ em cho tới người lớn không có chỗ chen vì ăn trúng thức ăn vật lạ hoá chất siêu độc của Tàu Cộng tuồn hàng qua VN với mức thuế ưu tiên là "0$". Một thí dụ điển hình là Cam, Nho, Táo đều được ngâm trong hoá chất có chất Phọc Môn ướp xác và các hoá chất tuyệt độc ăn nhiều sẽ phá tanh banh nội tạng. 

Nước có mạnh không khi đang từ một nền kinh tế phát triển thời VNCH nổi tiếng một thời, giờ đứng xếp hàng sau các nước đàn em Cam & Lào. Từ một quân đội Quốc Gia VNCH được quốc tế xếp hạng mạnh thứ 5 trên thế giới giờ nép vế với cả Cambodia mà trước đây quân đội họ từng được CSVN đem quân qua cứu vớt thời Pôn Pốt, đến nỗi chủ quyền biển đảo của mình mà cũng không dám nhận, để ngoại bang làm mưa làm gió mặc tình bắn giết ngư dân đánh cá ngay trong vùng hải phận của nước mình. Nhục nhã hơn nữa là vừa qua sợ Cambodia đánh chiếm các tỉnh miền Tây đòi lại đất cha ông họ ngày xưa bị các vua chúa VN đánh chiếm Nguyễn Phú Trọng đã ôm 20 triệu USD biếu không cho Cambodia để lấy lòng.
Mời đọc thêm

Thứ Sáu, 6 tháng 10, 2017

Việt Nam: “Cách mạng Ăn Cướp” hay “Cách mạng Mại Dâm”?

Nhà cầm quyền Tỉnh Hưng Yên, huyện Văn Giang đã quyết định huy động khoảng 1900 quân gồm công an và quân đội quyết sống mái với nhân dân Văn Giang nhằm cướp nốt số đất còn lại của họ cho dự án Ecopark.
Trần Trung Chính  - Ở các nước trên thế giới có nhiều kiểu cách mạng. Nào là “Cách mạng Nhung”, “Cách mạng Hoa hồng”, “Cách mạng hoa Tulip”, “Cách mạng hoa lài”…

“Cách mạng Nhung là một cuộc cách mạng bất bạo động tại Cộng Hòa Xã hội Chủ nghĩa Tiệp Khắc diễn ra từ ngày 16 tháng 11 năm 1989 đến ngày 29 tháng 12 cùng năm và dẫn đến sự sụp đổ của chế độ xã hội chủ nghĩa đã kéo dài 41 năm tại nước này.”

“Cách mạng Hoa hồng là từ dùng để chỉ cuộc cách mạng lật đổ Eduard Shevardnadze, nhà lãnh đạo lâu năm của Gruzia. Hơn 100.000 người đã tập trung trên các đường phố Tbilisi trong tháng 11 năm 2003 để phản đối kết quả cuộc bầu cử quốc hội, sau đó tiến vào quốc hội khiến Shevardnadze phải bỏ chạy rồi từ chức vào ngày 23 tháng 11 năm 2003. Mikhail Saakashvili, người có quan hệ thân phương Tây, sau đó đã lên nắm quyền và tuyên bố đưa Gruzia ra khỏi chiếc bóng của Nga.” 

Rồi “Cách mạng hoa Tulip là cụm từ đề cập đến việc lật đổ Tổng thống Askar Akayev và chính phủ của ông ở nước cộng hòa Trung Á Kyrgyzstan sau khi cuộc bầu cử nghị viện của 27 tháng 2 và ngày 13 tháng 3 năm 2005. Các cuộc cách mạng tìm cách kết thúc của quyền lục của Akayev, gia đình của ông và cộng sự, những người mà theo ý kiến công luận quốc gia này là đã trở nên ngày càng tham nhũng và độc đoán. Sau cách mạng, Akayev bỏ chạy tới Kazakhstan và sau đó Nga. Ngày 4 tháng 4, ông đã ký tuyên bố từ chức của mình với sự có mặt của một phái đoàn quốc hội Kyrgyzstan tại đại sứ quán của đất nước ông ở Moskva, và vào ngày 11 tháng 4 Quốc hội Kyrgyzstan phê chuẩn đơn từ chức của ông.”

Hay “Cuộc Cách mạng hoa lài tại Tunisia. Sau gần 1 tháng với nhiều biến loạn tại xứ sở Tunisia, Tổng thống Zine El Abidine Ben Ali đã thoát chạy và xin tị nạn tại vương quốc Saudi Arabia, chấm dứt 23 năm độc quyền cai trị tại xứ này.”

Ở Việt Nam hiện nay, các học giả chính trị cũng đang mong muốn có một cuộc Cách mạng hoa gì đó cho Việt Nam, có thể là Cách mạng hoa Sen chăng? Hay là Cách mạng hoa bèo tây (hoa Lục Bình) cũng được, miễn là đuổi được bọn cộng sản tham tàn là hậu duệ của Hồ tàu về nước. Nhưng xem ra nhân dân Việt Nam phải đợi 10 năm hoặc 20 năm nữa mới có cuộc cách mạng hoa đó.

Hiện tại ở Việt Nam xuất hiện nhiều tình huống cho một cuộc cách mạng Nhung nhưng không được thể hiện bằng màu sắc hay một loài hoa thân thương nào đó. Vậy đó là Cách mạng gì? Xin thưa, đó là cuộc Cách mạng Ăn Cướp với đúng nghĩa đen của nó!

Trước mỗi cuộc cách mạng, người ta cần xem xét, nghiên cứu kỹ các tình huống chủ quan và khách quan của nó – biết người biết ta trăm trận trăm thắng mà. Vậy các tình huống chủ quan và khách quan của là cuộc Cách mạng Ăn Cướp đã có chưa?
Mời đọc thêm

Thứ Năm, 5 tháng 10, 2017

Y tế giết dân - Giáo dục giết dần

Đồ Hiếm  - Giáo dục và y tế là hai ngành quan trọng nhất để quyết định cho sự phát triển bền vững của một quốc gia, vì cả hai đều là những nhu cầu cơ bản không thể thiếu được trong xã hội, trực tiếp gắn bó với con người. Và khi một trẻ nhỏ được hưởng một nền giáo dục bổ ích, lành mạnh, cộng thêm sức khỏe được chăm lo đầy đủ, công bằng thì tương lai sẽ trở thành những công dân rường cột cho nước nhà. Việt Nam xã nghĩa thì không như vậy, y tế quá bất nhân, giáo dục quá lụn bại, chắc chắn cơ đồ VN sẽ què quặt, bế tắc không còn lối thoát.

Tháng trước dư luận rất phẫn uất về vụ các công ty Dược phẩm VN Pharma cấu kết với bọ trưởng Y tế Nguyễn Kim Tiến nhập thuốc trị ung thư giả vể giết bệnh nhân từ 2014, mà mãi đến hôm nay mới bị phát giác và đem ra xét xử. Nhưng đây chỉ là phần nhỏ trong muôn vàn tội ác của Bộ y tế, mà ĐCSVN quyết giữ kín như bí mật nhà nước. Đồ tui đã có một bài viết về y tế "Từ mẫu hay ác mẫu?" đã trình làng nay xin nói qua ngành giáo dục.

Một con bọ Y tế Kim Tiến tham lam hút máu giết dân rồi, nay thêm con bọ Giáo dục Phùng xuân Nhạ đang giết dần bao thế hệ học sinh, sinh viên với chính sách và đường lối ngu dân, nhồi sọ, lừa bịp, phản văn minh, phản văn hóa đến cực kỳ.

Nhân mùa khai trường 2017-2018, thấy cái lò của Trọng lú không đủ củi, nên dân tôi góp thêm vài khúc củi, mà được Bộ GD gọi là “thành tích vẻ vang”, để xem chuột Cả Lú có dám bờ-bờ-cu (BBQ) cái bọn chuột chù này hay không?
Mời đọc thêm

Thứ Tư, 4 tháng 10, 2017

Quân đội làm kinh tế là nuôi dưỡng tệ nạn tham nhũng bất khả trị

Nguyễn Cao Quyền  - Quân đội làm kinh tế là những quân đoàn, sư đoàn và quân binh chủng mang năng lực quân đội ra kinh doanh chuyên nghiệp trên thương trường quốc gia và quốc tế. Kinh doanh bằng quân đội là kinh doanh bằng quyền uy, bằng kho tàng vô tận của “nước sông công lính”. Đó là làm ăn không cần vốn mà lời lãi thì to lớn. Lời lãi to lớn này làm nảy sinh ra nhiều nhóm lợi ích của nhà binh. Các nhóm này tranh giành chức năng của người dân để biến thành chức năng đương nhiên của người cầm súng.

Quân đội làm kinh tế tạo ra tầng lớp tư bàn nhà binh. Những người chủ tư bản này mang lon tướng tá, độc quyền hưởng thụ giàu có giữa cuộc sống cơ cực của người dân. Tư duy của ông chủ kinh doanh dần dần lấn át tư duy của người cầm quân trong trận mạc. Tư duy hưởng lạc sẽ dần dần lấn át tư duy của người lính vì nước quên mình.

Người dân coi quân đội là nơi “trong sạch” nhất, nhưng khi quân đội lao vào làm kinh tế thì không gian lý tưởng đó không còn nữa. Và khi tình cảm người dân dành cho người lính thuyên giảm thì an ninh tổ quốc cũng thuyên giảm. Những nơi có lý tưởng cao cả sẽ trở thành những nơi bị đồng tiền ngự trị.

Lời lãi nào có thể bù đắp được máu và sinh mạng của người dân, sự toàn vẹn của lãnh thổ và giá trị của biển cả non sông một khi khả năng và tinh thần chiến đấu của quân đội không còn nữa.
Mời đọc thêm

Thứ Ba, 3 tháng 10, 2017

Tản mạn về chuyện The Vietnam War

Hồ Phú Bông - Khi bộ phim tài liệu dài 10 tập, The VietNam War, mà toán làm phim do đạo diễn Ken Burns và Lynn Novick bỏ ra cả 10 năm để thực hiện chỉ mới chiếu trailer quảng cáo thì dư luận đã bàn tán, bình luận xôn xao về nhiều mặt. Điều nầy cho thấy người Việt Nam vẫn đang còn băn khuăn tự hỏi về cuộc chiến đã chấm dứt từ 42 năm trước. Tại sao có chiến tranh và mục đích đã đạt được là gì? Khi đặt câu hỏi như vậy thì tự nó đã mang nội hàm là tại sao lại chọn con đường chiến tranh trong khi các nước chọn con đường khác cũng đạt cùng mục đích mà không gây ra thảm họa? Thảm họa ở đây là xương máu, là sự chia rẽ đến cùng cực trong lòng dân tộc!

Đặt dấu hỏi là đương nhiên không chấp nhận thực trạng như đang có. Vì nếu Việt Nam đang là Nam Hàn thì cuộc chiến tàn khốc 20 năm tại miền Nam trước 1975 (còn miền Bắc bị bom Mỹ tàn phá là hậu quả tất yếu về chiến thuật của Mỹ lúc đó, một vấn đề khác) tự nó đã đi vào lịch sử với ý nghĩa là tan biến theo thời gian. Việc còn lại là nghiên cứu để viết sử của giới sử gia mà thôi. Vì khi chế độ thành công việc thực hiện tự do hạnh phúc cho người dân, vật chất đầy đủ, tinh thần thoải mái, dân chủ pháp quyền, người Việt đang ngẩng cao đầu trước thế giới... thì đương nhiên họ đã nghĩ cuộc chiến đó là cần thiết.
Mời đọc thêm

Tuyên Cáo của Tuổi Trẻ Việt Nam