Tây Khuê (Danlambao) - Đây là một khẳng định mà chính tôi là người trong cuộc, là một “dân nghèo” đúng nghĩa. Vì sao ư, chúng tôi đã mang theo câu hỏi đó hơn mười năm để đi tìm câu trả lời.
Tôi
là một trong những hộ dân ở Phường Thạnh Mỹ Lợi, Quận 2 đang nằm trong khu quy
hoạch “ bất động” 174 hecta. Ra quyết định giải tỏa hơn mười năm rồi mà cả nhà
đầu tư lẫn chính quyền địa phương vẫn chưa tiến hành cái dự án khủng đó. Mười
năm không phải là dài nhưng đủ để nhà chúng tôi hư hỏng, dột nát. Vậy mà không
được sửa chữa, nâng cấp cuộc sống, nhìn vào thì không còn giống căn nhà nữa. Đến
cả thủ tục về giấy tờ đất đai chúng tôi cũng không được phép làm. Nhà cửa đối với
con người thiết thực như áo quần, nhà hư hỏng không được sửa sang khác nào áo
cũ mà không được thay, quần rách không được vá lại. Phải chăng nếu có vị lãnh đạo
nào có đất nằm trong quy hoạch cũng sẵn lòng chịu mặc áo rách bao năm như chúng
tôi? Quả thật là chúng tôi là những dân nghèo, nghèo về cái gọi là “ nhân quyền”.